Vì dận hờn mà
đôi ta lỡ bước
Hiểu nhầm anh
em vội bước sang đò
Con tim em đau
đớn ngập bờ
Quay quắt sang
sông không do dự
Nhưng tình em
vẫn tìm về quá khứ
Về bến bờ chưa
kịp đậu neo
Suốt cuộc đời
khắc khoải mang theo
Một tinh yêu
và con tim băng giá
Từ khi sang
sông là mất đi tất cả
Chối bỏ tình
yêu đẹp đẽ đầu đời
Theo cuộc tình
vị ngọt bờ môi
Lầm lỡ rồi
sống trong nuối tiếc
Anh gặng hỏi
vì sao ly biệt
Sao vội vàng trốn
chạy xa anh?
Đã qua rồi hai
mái đầu xanh
Nhắc chi nữa
để lòng trĩu nặng
Đã qua rồi
tháng năm xa vắng
Xin anh đừng
trách hỏi vì sao
Đừng gọi nhau
bằng tiếng ngọt ngào
Thêm nuối tiếc tháng ngày khờ dại
Tình dĩ vãng sẽ chôn vùi mãi mãi
Âu là trời chẳng thuận xe duyên
Bến tình xưa đã xa vắng con thuyền
Và chắc chẳng bao giờ neo đậu
Em xin lỗi những gì quá khứ
Và chúc anh hạnh phúc khoảng
trời riêng.
ĐHL