Thứ Hai, 15 tháng 11, 2021

LÀNG MUỐI VÀO MÙA

Những tảo tần

 toả trắng rộn mùa vui

Chữa vết bầm trong thớ người muối mặn

Vắt tình lên hoang sóng

Mặn thấm tận đáy lòng

Giọt mồ hôi nhuộm thắm giấc mơ xanh

Để hiểu thêm hương vị dâng đời

Những vồng biển

Tràn ngập quê làng, tiếng cười tiếng nói

Nắng xôn xao

 lòng người phơi phới

Câu dân ca ướp vị mặn từng ngày

Cong lưng

dẻo tay gom từng vị biển

Dẻo xa xưa..

 dẻo đến hôm nay

Những đôi tay gầy đượm nắng

Vun tình yêu

đong đầy năm tháng

Trai lưng trần thi gan trời đất

Gái hồng nhan đâu ngại rám da...

Tiếng rao muối

 ngày ngày vẫn vang xa

Ngụ tầng thơm thảo

Khắp xóm thôn, bản làng, ngách ngõ

Kết tinh hương đời lòng người rạng rỡ

Làng muối vào mùa như có hội xuân.

                              Đinh Hải Lợi

 

 

Niềm vui được giải

 Tiếng lòng thao thiết mỗi đêm

Mong sao vui vẻ bình yên bóng chiều

Thơ đi gửi gắm bao điều

Thơ về mang lại bao liều thuốc hay ..! 

                            Đinh Hải Lợi

TỰ TÌNH

Mênh mang giữa chốn đất trời

Giọt chiều chậm rót mong đời bình an

Nắng thôi, bão nổi, mưa chan..

Vui cùng bè bạn sẻ san nỗi niềm..!

                            Đinh Hải Lợi

HOA NHÀ VƯỜN THU

Mùa nghiêng giọt nắng ngập ngừng

Vườn riêng toả ấm rưng rưng giọt chiều

Thu đời vẫn níu niềm yêu

Đất hoà cây lá sáng chiều say mê

Bạc đầu ươm chút hồn quê

Yêu thương một thuở.. nhớ về cố nhân

Kìa xuân thắm đỏ rực sân

Quyện trong hương sắc vui vần thơ buông..!

                            Đinh Hải Lợi

 

XUÂN QUÊ

 Đông qua lá lạc bờ ao

Xuân sang mầm nhú lao xao cổng làng

Sót cơn gió lạnh đi hoang

Chiều nghiêng vạt nắng ấm bàn tay em.

                            Đinh Hải Lợi

ĐI CHỢ TẾT

 Tôi hoà mình trong chợ

Tiếng rao mời

Tiếng gà vịt ngỗng ngan

Phiên chợ cuối năm

Chen lấn đông vui, ngập tràn hương sắc

Áo quần vải vóc, hoa rực đủ màu

Xanh non hàng rau, vàng ươm bưởi, chuối

Tất cả tươi mới.. ngập hồn quê...

 

Tôi nhớ về chợ tết xa xưa

Theo bà đi chợ huyện

Đường xa vời vợi

Chân đất rã rời, lon ton chạy theo sau

Bước mau vào chợ sục bùn mấy lối

Trượt chân lấm lem áo mới

Tóc bết bùn, khóc gọi bà ơi..

Hai cái bánh vo năm xu bà an ủi tôi

Chiều bà ra sông giặt, đêm hơ cả tối

Sáng mai mặc áo nặng mùi bếp khói

Áo nhàu không nếp

Nhưng là áo tết đẹp nhất trong đời tôi

Dẫu trăm năm trong mấy kiếp đời

Kỷ niệm xưa mãi hồi sinh trong ký ức.

                                     Đinh Hải Lợi

CHỢ QUÊ

  Lao xao chợ tết quê tôi

Trăm nghìn hàng hoá chào mời râm ran

Chợ trời mở rộng vừa san

Muôn hàng, muôn sắc... bạt ngàn vị hương

Săm soi mấy ông thị trường

Hàng cấm, hàng lậu ra đường.. lên xe

Mấy chị từ phố về quê

Mua nhanh vơ vội một xe ngập hàng

Thương thay có cụ trong làng

Cầm lên chưa kịp.. bị nàng giật luôn

Chợ quê dành dật bán buôn

Ai trông ngán cảnh.. đau buồn chợ quê

Còn đâu nề nếp xưa kia

Kính trên nhường dưới vỗ về yêu thương

Có cháu cùng mẹ bán hương

Quay đi quay lại túi suông.. mất tiền

Sao đời lắm kẻ nhiễu điên

Làm nghề móc túi cướp tiền dân quê

Lệ nhoà lạc bước bờ đê

Hằn đau thổn thức nhớ quê thuở nào.

                            Đinh Hải Lợi

NON NƯỚC QUỲNH TRANG

Quỳnh Trang xứ sở nước non tươi

Tiêu chí nông thôn đẹp chuẩn ngời

Thôn xã dựng xây tô dáng vóc

Quê hương đổi mới rạng muôn đời

 

Sông Mai uốn khúc say lòng khách

Vực Mấu non xanh thắm góc trời

Ý Đảng lòng dân vui nhịp sống

Thuận đà lướt sóng vượt trùng khơi!

                            Đinh Hải Lợi

 

 

NHỚ CHIỀU HOÀNG MAI

Một thoáng chiều Đông để nhớ hoài

Biển Quỳnh sóng vỗ tóc ai bay

Mây trời non nước xanh màu nhớ

Thuyền về cặp bến dạ đắm say

 

Cảng cá chiều nay vắng khách thơ

Bao nỗi nhớ thương nói sao vừa

Sóng lặng tiễn người về lối cũ

Ân tình lưu luyến buổi tiễn đưa

 

Nhoà bánh xe lăn dạ thẫn thờ

Vọng chiều phương ấy tựa vương tơ

Quỳnh Phương, Quỳnh Lập nôn nao biển

Quỳnh Thiện, Quỳnh Trang khó hững hờ

 

Nặng lòng níu bước bởi ngàn xanh

Nơi ấy Quỳnh Liên rau ngọt lành

Tình đất- tình người bao diệu vợi

Hoàng Mai tiên cảnh nước non thanh.!

                                     Đinh Hải Lợi

 

 

THĂM HỒ VỰC MẤU

Khách hăm hở tiến về Vực Mấu

Hỏi hồ kia ai đắp ai bồi

Chập chùng núi biếc gương soi

Nước mênh mang nước chiều soi bóng chiều

 

Hồn lữ khách liêu xiêu cảnh tạc

Lai láng biển hồ xanh ngắt hồn quê

Núi giăng gió lộng tứ bề

Cỏ xanh trải thảm bốn bề sắc hoa

 

Đá mây chiều vương sa đáy nước

Ngọn trúc mềm lả lướt hoang sơ

Bức tranh thuỷ mặc lượn lờ

Hoàng hôn huyền ảo giấc mơ đất trời

 

Đập hồ trữ nước mùa khô hạn

Ngậm nuôi màu, xanh ngát cánh đồng

Khó khăn con nước khơi dòng

Có hồ Vực Mấu thay rồng giúp dân

 

Về đây ta lạc miền tiên cảnh

Níu hồn thơ say mảnh tình quê

Hoàng Mai hai tiếng vỗ về

Tình người- tình đất đẹp bề nhân gian..!

                                     Đinh Hải Lợi