Thứ Hai, 7 tháng 8, 2017

GỬI MẸ



Con muốn gửi bao nỗi niềm đến mẹ
Mẹ đang làm gì hỡi mẹ thân yêu?
Qua cầu sông Gang đang mùa nước lớn
Như sóng lòng con mỗi sáng mỗi chiều.

Thanh Ngọc quê ta đang mùa cấy hái
Lúa lên xanh thơm ngát chẽn đòng
Con náo nức mùi cơm thơm gạo mới
Ngon miếng khoai, củ sắn mẹ trồng.

Thời ấu thơ con không gần mẹ,
Tóc hoe vàng bởi màu nắng quê hương
Chân thô rát suốt ngày đi chân đất
Chỉ ước mong được gần mẹ yêu thương

Tết trung thu con không hề nghĩ đến
Tuổi ấu thơ lầm lũi suốt ngày
Cắt cỏ, hái rau, chăn trâu, gánh nước
Bao khó khăn đè nặng rộc vai gầy…

Nghĩ về  mẹ bao gian nan vất vả
Cha hy sinh…mẹ phải đảo cuộc đời
Gạt nước mắt xa con, trong lặng lẽ…
Con hiểu mà, mẹ quá trẻ mẹ ơi

Sang đời sau mẹ cũng đâu thanh thản
Chồng thương binh tái phát.. lại hy sinh
Nước mắt cuộc đời thêm lần tuôn chảy
Ôm hết nỗi đau tất cả về mình…

Con năm tháng cảnh mẹ góa con côi
Phận đói nghèo không có chỗ nương thân
Đành ôm con theo, bước đi bước nữa
Tuổi hai lăm đã qua bến ba lần…

Ôi đời mẹ bao đắng cay nghiệt ngã
Duyên phận ư? sao khổ thế mẹ ơi
Con thương mẹ giờ mắt mờ lưng cõng
Hỏi vì sao cơ cực cả cuộc đời..?

Ông bà mất rồi con chỉ còn có mẹ
Mậu tử tình thâm không thể tách rời,
Hãy bù đắp cho nhau năm tháng
Con muốn gọi ngàn lần hai tiếng “mẹ ơi”.
                                   Đinh Hải Lợi
                     0984640179- 0948329528

THĂM MỘ NGUYỄN DU



Nguyễn Du ơi !
Người là thiên tuyệt bút
Truyện Kiều Nguyễn Du
Ngân vọng mãi ngàn sau
Mười lăm năm lưu lạc bể dâu
Tài sắc lắm, để đời điên đảo
Xót xa thân liễu má đào
Một đời bạc mệnh,
 Mây trào bèo trôi
Đọc thơ lai láng bồi hồi
Thương thay kiếp liễu,
dận người trong mơ
Khóc người gieo ướt vần thơ
Bể dâu bao kiếp
đớn đau phong trần
Tiền Đường sông gửi xác thân…
Đảo điên bao kẻ đắm mê sắc nàng
Truyện  Kiều sống với nhân gian
Lời ngâm, điệu hát ru con ngọt ngào
Chiến trường anh lính mang vào
Trao nhau lẩy, đọc dạt dào thơ ông
Sáng nay mây phủ núi sông
Con về thăm viếng mộ ông Tiên Điền
Ngút ngàn khói cuộn bay lên
Hoa cúc phủ kín vàng trên nấm mồ
Giang Đình còn vọng lời thơ
Hai trăm năm trước bây giờ còn vang.
                                            Đinh Hải Lợi


ĐẾN THĂM THÀNH CỔ



Chiếc xe bon đưa tôi vào Thành Cổ
Giữa mênh mang mây lặng gió chiều
Tôi  đến thăm những người bạn thân yêu
Một thời đèn sách một thời kỷ niệm
Trang lưu bút ghi vội vàng lưu luyến
Những cánh thư từ chiến trường về
Anh cứ đi theo chiến dịch mải mê…

Rồi có tin các anh gặp nhau nơi Thành Cổ
Dưới làn đạn bom vẫn vui như pháo nổ
Xông xáo, ồn ào tinh nghịch tuổi hai mươi…
Tám mốt ngày đêm bám trụ chẳng rời
Bom đạn đại bác, thiết giáp xe tăng
Máy bay kẻ thù suốt ngày bắn phá
Nhưng các anh đâu dễ gì gục ngã
Vững niềm tin, cháy bỏng , kiên cường
Dành đi dật lại từng tấc đất yêu thương
Các anh đã hy sinh và là người chiến thắng…

Bốn lăm năm chiều nghiêng đau tĩnh lặng
Thắp nén hương nơi mảnh đất anh nằm
Các anh ơi! bạn bè ơi! tôi đến viếng thăm
Không thấy tên anh, không bia, không mộ
Lòng bồi hồi trào dâng thương nhớ
Một nấm mộ chung ấp ấm mọi linh hồn
Đất nước quê nhà ghi khắc công ơn
Tên các anh những hồn thiêng sông núi.
            Đinh Hải Lợi
                0948329528 -0984640179

NGHĨA TRANG VIỆT- LÀO



Đến thăm các anh tháng ngày lịch sử
Chốn linh thiêng anh và đồng đội yên nằm
Nghẹn tím bồi hồi dâng nén,viếng thăm..
Em đi giữa bủa vây bao linh hồn vẫy gọi
Ồ đây rồi…là đồng hương quê nội
Nhìn sang kia các tỉnh bạn huyện nhà
Năm cánh nối dài tỏa tít tắp xa xa
Mười một nghìn ngôi sao không đếm xuể
Các anh đã hy sinh cao đẹp thế
Máu các anh mãi nhuộm thắm cờ hồng
Mỗi giọt máu đào tô thắm rạng non sông
Cho hai nước Việt- Lào tươi đẹp mãi
Dòng Mê Công dạt dào huyền thoại
Dâng phù sa tô xanh ngát đôi bờ
                  Đinh Hải Lợi

VỚT



Vớt giọt nắng hong lòng ấm lại
Tan giá băng sầu lạnh cuối mùa Đông
Vớt về một chút mênh mông
Cho đời bát ngát men nồng người ơi
Vớt thêm mẩu gió vương môi
Gọi xuân về lại giấc đời nhầu đêm
Ngọt lành hương thoảng dịu êm
Chất ngất quên hết mộng riêng muộn phiền
Vớt kỷ niệm giấc tàn đêm
Mắt sâu thẳm giếng trời nghiêng thủa nào
Vớt trong nỗi nhớ chênh chao
Cho đời ngược gió xôn xao cõi người.
                          Đinh Hải Lợi



NHỚ VỀ



Yêu thơ thao thiết đêm trường
Say vần rút ruột kén vương đời tằm
Giao lưu thơ phú mỗi năm
Hội đền Bạch Mã mở nhằm tháng hai
Hát ca, bình, xướng, họa bài
Long lanh xuân gội sương mai trắng bờ
Thi huynh ngẫu hứng vĩnh thơ
Trăng nghiêng gầy nhớ đón chờ chính nhân
Nén nhang cầu bái tôn thần
An dân quốc thái chốn trần hoan ca
Bạn hiền khắp chốn gần xa
Nhớ về lễ hội quê ta cội nguồn..!
                    Đinh Hải Lợi

VỀ VỚI HỘI THƠ



Chiều xuân xuống bên hiên còn sót nắng
Đợi hoàng hôn nhuộm nhân thế ảo mờ
Mong sáng mai hội Bạch Mã đón chờ
Gặp thi hữu vui thả câu nồng ấm

Tóc muối bạc ướp vần thơ thấm đẫm
Hồn chất ngất thao thiết mỗi đêm về
Mua niềm vui câu chữ chốn sơn khuê
Ru bóng nhật thiện chân cùng bầu bạn

Về Bạch Mã cội nguồn cách mạng
Chốn linh thiêng sử sách điểm trang màu
Tướng Phan Đà vó ngựa đuổi giặc sâu
Khí phách hiên ngang một thời huyền thoại…

Võ Liệt Thanh Chương có đâu xa ngái
Mở hội dân gian… thỏa sức vui chơi
Yêu thơ ca mời ghé họa người ơi
Sống vui khỏe tháng năm về còn lại.
                             Đinh Hải Lợi

BÁC SĨ, NHÀ THƠ



(Kính tặng BS Nguyễn Văn Trang nhân ngày TTVN 27/2)
Anh là ai?
Là bác sĩ hay nhà thơ..?
Mà chất ngất đầy lòng nhân ái
Khi mỗi đêm về thao thiết những vần thơ
Tôi vẫn nói đùa
Chắc không phải là bác sĩ
Bởi nét bút anh vẽ đẹp như mơ
Chữ lộng lẫy như rồng bay phượng múa
Ngược thời gian…
Cho đến bây giờ
 Ngàn vạn người chịu ơn, mắc nợ
Ân tình to, nhỏ, cao dày…
Nghỉ hưu rồi mà vẫn còn may
Người lui tới thăm riêng bác sĩ
Bát cháo tình thương
Thuốc trao miễn phí
Thông điệp truyền đi sức khỏe tuổi già
Câu đố, truyện, thơ…
 ban phát làm quà
Đếm ngót nghét hai lăm đầu sách
Bằng khen, bảng vàng nhiều giải thơ văn
Nhỏ thó hao gầy mà cộm tiếng to tăm
Bởi trái tim anh thấm ngời lẽ sống
Tận tụy, chân thành, bao dung, thầm lắng
Thương dân nghèo không màng lợi nghĩ danh
Người “từ mẫu” đúng nghĩa là anh
Gom giọt ấm cho đời tươi xanh mãi.
                      Đinh Hải Lợi