Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

Huỳnh Xuân Sơn Với Cảm Nhận Bài Thơ Mùa Hoa Dẻ Của Tác Giả Đinh Hải Lợi

Buổi sáng tôi mở cánh cửa ban công đón gió trời! Nhìn xuống con đường trước nhà thấy ông thầy giáo già hàng xóm đang nâng niu bó hoa hồng nét mặt tươi rói chờ vợ ra mở cửa.Tôi sợ làm phiền giây phút hạnh phúc của họ nên quay vô nhà.Một vòng tay xiết chặt và trước mặt tôi cũng là một bó hoa….loài hoa mà tôi yêu thích.Mở đầu một ngày hạnh phúc với tôi là thế. Sau những bộn bề của cuộc sống giờ đây tôi chỉ còn niềm vui là đọc thơ và nghiền nghẫm chúng. Mở trang Thơ ra.Tôi tìm tới chị Đinh Hải Lợi với bài thơMùa Hoa Dẻ đã làm tôi rất xúc động về tình cảm anh chị giành cho nhau, lồng trong hương hoa Dẻ giản dị ấy.Chị đã viết bài thơ bằng tất cả tình cảm giành cho: người yêu, người chồng, và người cha của các con chị...Với suy nghĩ này tôi bắt đầu đồng hành với bài thơ
Một dòng tình cảm sâu lắng được chị bắt đầu bằng việc về lại quê anh.Chị đã viết:
Mùa hoa dẻ nồng nàn khắp chốn
Trên đường về quê nội nhà anh
Qua con đò uốn khúc đồi xanh
Hương ngào ngạt cuộn lan trong gió
Chị viết về quê chồng với tất cả tình yêu mến, thân thương. Thể hiện qua nhịp thơ nhẹ nhàng,cho ta cảm nhận ngay cái hương hoa bình dị tỏa trên đường quê… Quê Nội của anh chị thơ mộng đẹp lắm, có :”con đò uốn khúc đồi xanh” và quan trọng là nó có hương hoa Dẻ “Cuộn lan trong gió”..Với tình yêu, tình chồng vợ, bên nhau trên con đường này suốt mấy chục năm thì hiển nhiên mỗi lần qua là mỗi lần chị lại ngược dòng về với ngày đó…Ngày mà: “Anh hái tặng em” một chùm hoa dẻ… chị đón nhận nâng niu “ấp ủ cả đêm”. Chùm hoa ấy khiến trái tim chị “xôn xao hạnh phúc”
Nhớ mãi anh ơi ngày nào đó
Thủa yêu đầu anh hái tặng em
Em mang về ấp ủ cả đêm
Hương ướp vào tim xôn xao hạnh phúc
Tình yêu thời trẻ của chị bắt đầu như thế. Chị đã hạnh phúc tới mức ví Trái tim chị “xôn xao” ấy là bởi Hương hoa đã “Ướp vào tim”…chị yêu anh, yêu hoa và tình yêu này được chị mô tả: “Hoa trong em”. Còn “em trong tim anh”… Tình yêu của anh chị đẹp và đơn giản như vậy, cứ êm đềm trôi qua đến nỗi chị cứ nghĩ mình đang “sống trong mơ”..thời gian đã làm hai mái đầu xanh giờ chỉ còn lại chút “nhung huyền” xen lẫn “màu mây”.Hưong hoa Dẻ vẫn bên anh mỗi khi về quê Nội…
Em sống trong mơ một tình yêu đích thực
Hoa trong em và em trong tim anh…
Đã qua rồi hai mái đầu xanh
Hoa dẻ năm nào vương lòng em mãi
Đẹp khúc tình ta đơm hoa kết trái
Mỗi lần về qua xứ sở thần tiên
Con đường xưa sỏi đỏ thân quen
Rừng hoa dẻ lả lướt đùa phấp phới
Tình yêu và hạnh phúc trong chị tới đây có lẽ là lúc đẹp nhất, ngọt ngào nhất .Chị như muốn la to lên cho cả thế giới biết những hương vị  yêu thương mà chị đang được hưởng. Chị vui nên chị nhìn chỗ nào cũng đẹp cũng thơ mộng, đặc biệt trên con đường kỷ niệm có hoa Dẻ này chị gọi nó là: “xứ sở thần tiên”…bông hoa Dẻ giờ đây với chị nó còn biết “đùa” nữa đấy.
Những cành hoa xưa giơ tay anh với
Hái tặng em cánh hoa dẻ hương rừng
Em giơ tay đón nhận ngập ngừng
Niềm xúc động dâng trào hạnh phúc…
Mấy chục năm đầu ấp tay gối bên nhau, không biết bao lần anh dừng lại bên đường hái chùm hoa thân thương tặng chị.Lần nào chị cũng đón nhận nó với trái tim loạn nhịp, với đôi tay ngập ngừng, và lòng xúc động trào dâng…Như lần đầu anh trao tặng
Vậy  mà hôm nay đây vẫn trên con đường này,vẫn là mùi hương  ngào ngạt nồng nàn, tỏa ra từ những bông hoa năm cánh thon dài mềm mại ấy, mà sao chị không còn háo hức đón nhận nữa. Nhịp thơ trùng hẳn xuống bởi “Giờ không còn anh” ….Chị về “Lẻ bóng chẳng ai đưa” và hoa thì:” Hương vẫn tỏa hoa nở xòe năm cánh”…Cả khổ thơ như trùng xuống, tôi có cảm giác hụt hẫng chơi vơi và lòng buồn rười rượi. Nỗi buồn này trong chị không thơ văn nào có thể tả hết. Tôi chỉ có thể cảm nhận thấy trong thơ chị ở đoạn này nó hụt hẫng, chới với….
Giờ không anh, em như mơ như thực
Trên con đường hoa dẻ năm xưa
Mùa hoa về lẻ bóng chẳng ai đưa
Hương vẫn tỏa hoa nở xòe năm cánh
Hoa hao gầy xanh xao mỏng mảnh
Em thả hồn vào những cánh hoa xưa…

Hai câu kêt đã nói lên tất cả tâm trạng chị khi về ngang chốn này… Câu thơ bất tử “Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ” nó đã ở đây bên chị lúc này…Khi mà hoa bây giờ chị thấy nó “Hao gầy xanh xao mỏng mảnh”…Chị đang tả hoa?... hay chị đang tả chính mình?
Câu kết này cũng sẽ là mở đầu một chuyến ngược dòng về với hồi ức….Chị sẽ không “Thả hồn vào những cánh hoa xưa…” một lần. Mà sẽ là rất nhiều lần nữa.Dấu ba chấm đã nói thay chị điều này
Một bài thơ tình, nhẹ nhàng được một người phụ nữ trên sáu mươi tuổi viết ra theo thể thơ tự do, bằng tất cả tình yêu thương từ trong sâu thẳm trái tim,dành cho người chồng mà chị yêu thương.
Bài thơ cũng diễn tả được tâm trạng của chị lúc tâm hồn lâng lâng hạnh phúc, lúc bồi hồi nhớ thương.Thành công nhất là chị đã gửi được trọn vẹn tình cảm sâu nặng của mình, dành cho người chồng mà chị hết lòng yêu thương.Anh đã “rong chơi cuối trời” năm năm.Thời gian chưa đủ để một người phụ nữ đa cảm như chị có thể nguôi ngoai nỗi đau này.
Như chị nói nhân ngày giỗ năm năm của anh.Chị viết để tặng anh.Tôi tin …bạn tin và chị chắc chắn tin rằng anh sẽ mỉm cười nơi chín suối…

Cám ơn tác giả Đinh Hải Lợi với bài thơMùa Hoa Dẻ…đã cho tôi có cảm xúc viết lên bài cảm nhận này…Tuy nhiên với tuổi đời và vốn sống của mình còn hạn chế…Có thể tôi chưa cảm nhận hết trọn vẹn tâm tư tình cảm của tác giả…Xin chị hãy coi đây là tình cảm của riêng cá nhân tôi dành cho một bài thơ mà tôi rất yêu thích…Bởi tôi nhận thấy bài thơ này được viết ra từ nhịp đập thổn thức của một trái tim  cô đơn khắc khoải và hoài niệm..
Đây là bài thơ ấy:Mùa Hoa Dẻ
Mùa hoa dẻ nồng nàn khắp chốn
Trên đường về quê nội nhà anh
Qua con đò uốn khúc đồi xanh
Hương ngào ngạt cuộn lan trong gió
Nhớ mãi anh ơi ngày nào đó
Thủa yêu đầu anh hái tặng em
Em mang về ấp ủ cả đêm
Hương ướp vào tim xôn xao hạnh phúc
Em sống trong mơ một tình yêu đích thực
Hoa trong em và em trong tim anh…
Đã qua rồi hai mái đầu xanh
Hoa dẻ năm nào vương lòng em mãi
Đẹp khúc tình ta đơm hoa kết trái
Mỗi lần về qua xứ sở thần tiên
Con đường xưa sỏi đỏ thân quen
Rừng hoa dẻ lả lướt đùa phấp phới
Những cành hoa xưa giơ tay anh với
Hái tặng em cánh hoa dẻ hương rừng
Em giơ tay đón nhận ngập ngừng
Niềm xúc động dâng trào hạnh phúc…
Giờ không anh, em như mơ như thực
Trên con đường hoa dẻ năm xưa
Mùa hoa về lẻ bóng chẳng ai đưa
Hương vẫn tỏa hoa nở xòe năm cánh
Hoa hao gầy xanh xao mỏng mảnh
Em thả hồn vào những cánh hoa xưa…
Đinh Hải Lợi

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

CHÚC MỪNG



Nhân ngày 20/10 ngày phụ nữ việt nam
xin gửi tới các chị , các bạn, các em ,
 các cháu lời chú sức khỏe, vui vẻ, hạnh
 phúc vá luôn tươi thắm như những
 đóa hoa tươi. Thân ái - ĐHL


Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

ĐÓN CHỜ TIỄN ĐẠI TƯỚNG VỀ QUÊ



Đưa Bác xuống  sân bay Đồng Hới
Cả miền trung chờ đợi
Sáu mươi cây số biển người
Như lớp lớp triều dâng
Được tận mắt tôn thờ đại tướng
Những tiếng hô vang
Quặn lòng xúc động
“Đại tướng, đại tướng”
Ảnh giơ cao…
Đoàn linh xa nhích đi
Trong tiếng thét gào
Trong biển người bất tận
Những ánh mắt khắc khoải
Lệ tràn mi
Nhoài vào đường
Gọi với theo…
xe từ từ lăn đi
Bỏ lại nước mắt buồn thương…

Đất Vũng chùa, Đảo Yến
Biển người biển nước mênh mông
Đón người về như vị ngọt dòng sông
Hòa vào lòng đất mẹ.
Tiếng nhạc trầm buồn
Da diết bi ai “ hồn tử sĩ”
Hồi chuông vang
Cầu nguyện tiễn đưa người…
Tám mươi năm hoạt động
Vị danh tướng rạng ngời
Ngàn năm sau vẫn vang huyền thoại
Người anh hùng thời đại của lòng dân.
                      Đinh Hải Lợi


 

Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2013

CẢ NƯỚC TIỄN ĐẠI TƯỚNG



    













Bác đi rồi con chưa hết ngỡ ngàng
Cả đất trời Việt Nam xao xuyến
Đất Việt Nam triệu bước chân rung chuyển
Chấn động lòng cả thế giới năm châu

Bác về quê bác có mất đâu
Bác vẫn sống trong mái làng đất việt
Bác mãi mãi là người con thân thiết
Rặng dừa xanh, bến nước, hàng tre

Thêm một lần bác Giáp về quê
Nhưng lần này sẽ là mãi mãi
Đất miền trung oằn mình nếm trải
Chở che linh hồn vĩ đại yêu thương

Nước Nam này đâu cũng quê hương
Đâu cũng muốn ấm bàn chân bác
Hồn bác tỏa khắp Việt Nam bát ngát
Tài và Tâm thơm nức hương trời

Muôn triệu trái tim chờ, dõi tiễn người
Đâu cũng biển người không tính xuể
Khóc, gọi, tiễn bác rời xa trần thế
Vĩnh biệt rồi đau thương quá bác ơi

Võ Nguyên Giáp hồn tỏa sáng muôn nơi
Dân Việt Nam khắc tâm người mãi mãi.
                                 Đinh Hải Lợi

Thứ Ba, 8 tháng 10, 2013

VĨNH BIỆT ĐẠI TƯỚNG



Xúc động bồi hồi cầm bút làm thơ
Lòng cháu trào dâng niềm thương nhớ
Tháng mười về bác ơi bác ở !
Phố Hoàng Diệu nức nở tiễn bác đi
Bác nằm đó bác chẳng nói chi
Cả Hà Thành vây quanh nhà Bác
Bác Giáp ơi! bác là vì sao sáng
Sống cuộc đời ngay thẳng chẳng vàng son
Vị tướng tài vì nước vì non
Là tư lệnh của muôn vàn tư lệnh
Là anh hùng của mọi anh hùng
Hai cuộc chiến tranh Pháp, Mỹ lẫy lừng
Bốn bể năm châu rền danh tướng Giáp
Tâm, tài, tỏa như hương sen bát ngát
Công ơn người đất nước mãi khắc ghi
Nén hương lòng khóc tiễn biệt Người đi.
                                         ĐHL

Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

MÙA HOA DẺ

Mùa hoa dẻ nồng nàn khắp chốn
Trên đường về quê nội nhà anh
Qua con đò uốn khúc đồi xanh
Hương ngào ngạt cuộn lan trong gió

Nhớ mãi anh ơi ngày nào đó
Thủa yêu đầu anh hái tặng em
Em mang về ấp ủ cả đêm
Hương ướp vào tim xôn xao hạnh phúc

Em sống trong mơ một tình yêu đích thực
Hoa trong em và em trong tim anh…
Đã qua rồi hai mái đầu xanh
Hoa dẻ năm nào vương lòng em mãi

Đẹp khúc tình ta đơm hoa kết trái
Mỗi lần về qua  xứ sở thần tiên
Con đường xưa sỏi đỏ thân quen
Rừng hoa dẻ lả lướt đùa phấp phới

Những cành hoa xưa giơ tay anh với
Hái tặng em cánh hoa dẻ hương rừng
Em giơ tay đón nhận ngập ngừng
Niềm xúc động  dâng trào hạnh phúc…

Giờ không anh, em như mơ như thực
Trên con đường hoa dẻ năm xưa
Mùa hoa về lẻ bóng chẳng ai đưa
Hương vẫn tỏa hoa nở xòe năm cánh

Hoa hao gầy xanh xao mỏng mảnh
Em thả hồn vào những cánh hoa xưa...                     
                       Đinh Hải Lợi
                             

Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2013

BÀ MẸ VIỆT NAM



   Bà ơi! 
Cháu muốn viết lời thơ
Ngợi ca tấm lòng người mẹ
Sinh hai người con
Gái là thương binh, 
          trai liệt sĩ
Đoạn trường thời gian
Vết thương lòng âm ỷ
Lệ nén vào trong
Mờ mắt lưng còng
Nuôi cháu đích tôn,
         nhưng là phận gái
Tháng năm dài, 
              nỗi đau khắc khoải
Ngước lên bàn thờ 
          bằng tổ quốc ghi công
Vết bụi thời gian
         không xóa lấp nỗi lòng
Bà đã hiến dâng tất cả cho tổ quốc...
Bà, mẹ của con!
          người mẹ kiên cường
Thầm lặng hy sinh, 
         chấp nhận, can trường…
Bà ơi! Mẹ ơi!
Tháng bảy này cả nước khắp nơi
Uống nước nhớ nguồn
tri ân bà, người mẹ hiền vĩ đại
Bà xa rồi tên tuổi bà còn mãi
Tổ quốc suy tôn phong mẹ anh hùng .
                        Đinh Hải Lợi


Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

THUYỀN VÀ BIỂN



Anh đừng ghé bờ em nữa
Bão táp mưa sa sóng dồi
Con lũ đi qua dao cứa
Đớn đau em chịu quen rồi!
Thuyền anh lênh đênh biển cả
Xa khơi trông đợi bến bờ
Nơi đây hoa thơm cỏ lạ
Nửa muốn vào nửa thờ ơ…
Trăm năm vẫn thuyền và biển
Thương nhau khao khát mong chờ
Tháng năm chất đầy thương mến
Con thuyền cháy bỏng niềm mơ.

TRI ÂN TRUÔNG BỒN



     (Tri ân các LS TNXP Truông Bồn)
   Tiếng ai nức nở Truông Bồn
Nghe như thấm lạnh ru hồn em tôi
    Hồn thiêng đâu có đơn côi
Mười ba em đó bên đồi xe qua
     Lặng đồi sim tím nở hoa
Em tôi hòa lẫn sương sa lạnh lùng
   Chuyện xưa nghe kể sao cùng
Ba loạt bom tấn bão bùng em tôi
   Mười bảy, mười tám, đôi mươi
Trinh hương ngát tóc rạng ngời niềm tin
   Trả về cho mẹ tuổi tên
Hồn thiêng cát bụi lạc miền hư vô
   Cọc tiêu áo trắng năm xưa
Trong đêm thắp sáng ước mơ con đường
   Các em chẳng tiếc máu xương
Truông Bồn đất thép…thông đường xe qua
   Bốn lăm năm… phố lệ sa
Khách qua thăm viếng lệ nhòa rưng rưng
   Nén nhang thắp cháy lửa bừng
Khói bay còn nghẹn bên rừng cỏ hoa
   Bao nhiêu năm chẳng nhạt nhòa
Còn đây em hát bài ca mở đường
     Điểm tô đất mẹ quê hương
Hồn thiêng sông núi gió sương ngậm ngùi
    Nào ai hãy nhẹ chân thôi
Dẫm lên cây cỏ tội người dưới đau
    Hương lòng rực đỏ đời sau…
              Đinh Hải Lợi


Thứ Năm, 3 tháng 10, 2013

BIỂN NHỚ



Gió mơn man sóng lùa dào dạt
Biển hồi xuân hơi ấm mặn nồng
Bãi cát mịn dấu chân còn đó
Xôn xao chiều biển nhớ người thân

Vẫn biết con thuyền chơi vơi vô tận
Không bến bờ giữa sóng gió trùng khơi
Ôi biển ngọt ngào và thân thiện
Che chở trái tim lạc lõng giữa đời

Tình yêu ấy nồng nàn ngọn lửa
Dẫu muộn mằn xoa dịu trái tim đau
Nếu một mai thiên đường không gặp nữa
Trong hoang tàn ta thầm gọi tên nhau.
                                              

TÌM ANH



Em tìm anh nơi nghĩa trang
Bao người đang an nghỉ
Mênh mông giữa đồi Quảng Trị
Chói chang nóng bỏng chiều hè

Râm ran vẳng tiếng sầu ve
Gợi trong em tình thương muôn thủa
Gió mơn man hòa trong nỗi nhớ
Nước mắt nhòe bước thấp bước cao

Anh ơi ! anh của em ở nơi nào?
Tìm gọi tên anh từng hàng từng mộ
Hương rực đỏ cây tàn cây cháy dở
Mà mộ anh chưa tìm thấy nơi nao

Những hàng bia lấp lánh các vì sao
Bia mộ có tên không tên cùng an nghỉ
Như rừng hoa sum vầy tình đồng chí
Tất cả là anh tôi tất cả là bạn tôi

Thương các anh chiều  nghẹn bồi hồi
Nén hương lòng trong em  rực đỏ
Ấm bước chân nặng tình yêu muôn thủa
Ôi hồn thiêng khắc ơn mãi muôn đời
                           Đinh Hải Lợi


TIỂU PHẨM DÂN CA NGHỆ TĨNH



                          
                                         Chuyện KINH DOANH THỜI NAY
                                                                 Tác giả : Hải Lợi
                                  Tiểu phẩm chuyển thể theo dân ca Nghệ Tĩnh
     Các nhân vật :                 - Chị Tam chủ quầy hàng thuốc tây 
                                            -  Bà Hiền mẹ chị Tam
     -  Chị Liên khách hàng
                      Chuyện xảy ra vào khoảng 9 giờ sáng tại quầy hàng chị Tam.

Bà Hiền :     ( Sốt ruột bước vào, bước ra mong ngóng, nói một mình)
                   Con mẹ ni nói là nhờ mẹ trông quầy cho con đi xuống Công an
                   Thị Trấn xin lại cái bảng, mà răng lâu ri nữa biết. Ở nhà xảy ra        
                   bao nhiêu chuyện mình mần răng mà giải quyết được?

Chị Tam:    (Tất tả vội vàng đi từ ngoài vào nói vào với giọng bực mình)
                  Không được mẹ ạ, Nói tát hơi bỏng cổ mà họ có cho mô.
                  Xui thật, Sớm mai mới đưa cái bảng ra 1 tí mà họ hốt lên xe luôn.

Bà Hiền:    Tại con đưa ra ngoài hành lang giao thông quy định họ thu là đúng,
                 mình không nói được họ. với lại họ không cho cũng đúng vì còn
                 nhiều người khác.  Mà còn có chuyện ni quan trọng hơn nữa này.

Chị Tam:       Lại có chuyện chi mà quan trọng nữa mẹ ?

Bà Hiền:        Khi con vừa đi có đoàn quản lý thị trường vào kiểm tra quầy và họ           
                      Phát hiện một loại thuốc chi đó con để ở chỗ góc tủ và họ bảo là     
                     hàng  ngoài luồng, không có trong danh mục, mã số mã vạch, nơi sản
                     xuất không rõ  ràng. Họ đã lập biên bản thu giữ và phạt 2 triệu đồng.
                     Mẹ không biết chi cả bảo chờ con về , thuốc thì họ mang đi rồi ,
                      Nhưng biên bản và tiền phạt họ bảo tí nữa họ sẽ quay lại.

Chị Tam :          Ồ thế thì nguy to rồi mẹ ạ , chuyện là thế này:
                        Cách đây một tuần có một người đàn ông vào tiếp thị hàng có gửi
                        lại 5 hộp thuốc thực phẩm chức năng giảm cân, giảm mỡ, dáng đẹp.
                        Anh ta bảo giá bán tại Hà Nội là 200 nghìn, nhưng anh ta gửi nhập
                        cho con với giá 120 nghìn bảo là hàng xách tay từ Nhật về nên anh
                        ta để giá rẻ. Cứ bán đi lấy tiền sau và để lại số điện thoại cho con.
                        Hai hôm sau có người vào hỏi:  Thuốc phụ nữ uống giảm béo
                        Con đưa loại đó ra , anh ta mừng lắm và đặt cho con lấy 20 hộp để   
                        mang sang Lào bán . Đã đăt cọc cho con 200 nghìn đồng và thỏa           
                        thuận với giá 160 nghìn đồng 1 hộp, và để lại số điện thoại.
Sau đó con đã gọi cho người bán và mang đến thêm cho con 20     hộp. Và giảm cho con mỗi hộp 10 nghìn và lấy tiền toàn bộ luôn 2.750.000đ. Có thuốc rồi con đã gọi điện cho người mua hẹn ngày mai đến lấy, mà đã 3 ngày rồi mà chưa thấy đến.

Bà Hiền:           Rứa là con mắc mưu bọn lừa đảo rồi con ạ. Theo mẹ thì cả 2 đứa   cũng chỉ là 1 bọn đi lừa đảo. Hiện nay trong xã hội một số thoái hóa biến chất, coi thường đạo lý dùng đủ mọi hình   thức thủ đoạn buôn gian bán lậu, hàng giả, hàng kém phẩm chất, đi lừa đảo những người dân thật thà vô tội, chúng ta phải hết sức cảnh giác con ạ.

Chị Liên:         (Từ ngoài bước vào với vẻ giận dữ vừa đi vào nói): Chị Tam tôi không ngờ chị cũng là loại mèo mả gà đồng, lừa đảo có hạng. Hôm qua chị bán cho tôi một hộp thuốc chị bảo là của Nhật chính hãng dùng tốt giá rẻ, tôi nghe lời chị nên mua về. Cũng may khi nãy đi chợ qua đây tôi nghe ban quản lý thị trường bảo là hàng giả thì tôi mới ngớ người ra.

     Hát khuyên:         -  Này chị Tam ơi buôn buôn bán bán
            Cùng làng cùng khối mà sao chị nỡ lòng  
            Mua đục bán trong để mất tình làng xóm
 Tôi người ngay thật tin chị bảo mọi điều
 Tiền tuy chẳng bao nhiêu nhưng vấn đề sức khỏe

Chị Tam:            Trời ơi ! Sao chị Liên lại nói vậy ?

Hát khuyên:        - Khổ lắm chị Liên ơi tôi cũng người ngay thật
                            Vì tin người quá đỗi mà gây nên tội lỗi này.
                             Xin chị hãy thứ tha cho lần này chị nhé
                             Tiền mất, tiền phạt  còn làm liên lụy mọi người
                             Mong chị hiểu cho, tôi xin quỳ chuộc tội

Chị Liên:            Chỉ quỷ lạy mà chuộc tội được hay sao, dễ dàng quá cho chị

Bà Hiền:            Chị Liên ơi ! Là người Mẹ con dại cái mang. Chị cho tôi xin lỗi. Còn con (Nói với chị Tam)  Trong việc buôn bán làm ăn con cũng phải thận trọng, phải đưa chữ tín lên hàng đầu. Thời  buổi hàng hóa thật giả lẫn lộn này. Mình cứ lấy hàng trong luồng của nhà nước là chắc chắn   nhất. Có đầy đủ nơi sản xuất, hạn sử dụng, địa chỉ rõ ràng,có mã số mã vạch cụ thể. Nhất là các loại thuốc con à, sai một ly đi một dặm, tính mạng con người không phải chuyện đùa đâu.

Hát dặm :   (Nhìn 2 người)
                                                           Hai chị em ngồi lại
                                                           Tôi bàn giải đôi lời
Làng xóm ở với nhau
Chữ tình là trên hết
Nghĩa tình là trên hết.
Việc giờ đây đã lỡ
Mẹ Tam đã sai rồi
Một lần dại để đời
Xin chị Liên tha thứ
Bỏ qua và tha thứ

Chị Tam:             Một lần nữa cho tôi thành thật xin lỗi chị.

          Ví đò đưa:                      Ơ … Chị Liên ơi tôi nay đã rõ
Vì tiền hám lợi đánh mất nghĩa mất tình
Từ nay mua bán tôi phải xem xét phân minh
Mua hàng chất lượng để xóm làng mình an vui

Chị Liên:               Thôi chị Tam ạ, tôi cũng là người rộng lòng am hiểu.

       Ví giận thương:                   Ai ơi mời ghé nơi đây
Quầy hàng phục vụ quê tôi khối 10
Hàng nhiều, chất lượng nơi nơi
Vì dân tận tụy dâng đời vui thêm
Tất cả cùng hát:
           Dân thương:
                                                Cùng phục vụ chất lượng vì dân
                                                Kinh doanh giỏi tất cả vì dân
Phải cùng nhau làm theo lời Bác
Hàng hóa, công thương mở mang hội nhập
Cuộc sống vui tươi đất nước mạnh giàu.
                                                 Hết

Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

TÌNH THU



Chiều thu úa nhẹ lá vàng
Gió đu rơi rụng bẽ bàng cành trơ
Cúc vàng chớm nụ đợi chờ
Mưa giăng lất phất dật dờ thu sang

Vừa qua hè cuối nắng chang
Mây chiều gọi gió vọng ngàn khúc thu
Hàng cây xào xạc vi vu
Lá ơi nán lại vợi thu đã nào

Thu về chiều phố xôn xao
Đồng quê xanh thắm ngả màu vàng tươi
Dịu dàng đẹp lắm thu ơi
Sợ chi úa lá rụng rơi sắc chiều

Em đi bóng đổ liêu xiêu
Cõi ai say ngắm sắc chiều dáng ai
Đêm thu mộng ấp bờ vai
Sợ thu qua vội tình phai buồn lòng

Ai vui bến đục bến trong
Tình thu ôm ấp mặn nồng sắc hương.
                         Đinh Hải Lợi