(Viết về bà nội
người mẹ nuôi tôi)
Con muốn gọi ngàn lần tiếng mẹ
Trong xa xưa vẫn vọng tiếng à ơi…
Giờ mẹ ở trên trời mẹ ở mọi nơi
Trong tâm tưởng mẹ vẫn gần con lắm
Dáng mẹ lưng còng ấp iu đằm thắm
Để bây giờ tìm dáng mẹ mọi nơi
Bao năm rồi con nhớ lắm mẹ ơi
Ngày con xa mẹ… ngày con thơ bé…
Lời ru nghẹn ngào trên chiếc chõng tre
Đời mẹ nghèo bao khó khăn gian khổ
Lặng lẽ âm thầm một đời thương nhớ
Về đứa con trai duy nhất hy sinh
Nuốt lệ nhòa khắc khoải một mình
Dáng đẹp xinh đổ còng lưng mẹ
Là bà, là mẹ nuôi con từ bé
Cha hy sinh , con chưa được sinh ra
Khi con chào đời cất tiếng oa oa
Mẹ liệt giường, ốm đau trong tuyệt vọng
Rồi có con mẹ càng muốn sống
“Cháu đích tôn” của mẹ đây mà
Có thêm con đỡ lạnh giá trong nhà
Năm canh hắt hiu ngọn đèn sầu nhớ
Mẹ với con là cuộc đời, duyên nợ
Cùng cô đơn côi cút giữa một người
Định mệnh ư? Thật nghiệt ngã mẹ ơi…
Cháu đích tôn nhưng lại là phận gái
Mẹ đẻ của con phải lo bươn chải
Tuổi hai mươi, còn phải.. bước đi
Con vừa mười tháng mẹ đã biệt ly
Về nhà ngoại, đi dân công hỏa tuyến
Con bé quá, đã biết gì quyến luyến
Chỉ có bà người mẹ ẵm chăm con…
Khi đi vỡ lòng con vẫn chưa khôn
Vẫn bị bạn chê “hắn không cha mẹ”
Con chạy về nhà khóc như thủa bé
Hỏi tại sao con khác chúng bà ơi?
Nỗi nghẹn ngào không nói nên lời
Mẹ chỉ biết ôm con mắt đẫm lệ
Rồi con đã lớn lên như thế…
Trong tình thương, chát mặn bờ môi
Lên năm tuổi con liệt sỹ mồ côi
Sang Tiệp Khắc để được nuôi tử tế
Nhưng ông bà cố xin…và không thể
Nếu cho con đi, là sẽ trắng tay
Thời gian trôi qua con lớn từng ngày
Đắp chiếc chăn sui gia tài cha để lại
Lời ru xưa cứ theo con mãi
Ấp ủ tháng năm và suốt cả cuộc đời…
Rau má cầm hơi, lội mót lúa trời
Củ sắn, củ khoai dành con khôn lớn
Tần tảo bàu sâu, thức khuya dậy sớm
Xúc tép, bắt cua… giữ bếp lửa hồng
Lá chuối, dây lang tay mẹ vun trồng
Ra chợ bán dành mua con tấm áo…
Sống đức hạnh, nghĩa nhân, thơm thảo
Vì nước, vì gia chấp nhận mọi kiếp đời
Tấm lòng mẹ mênh mông tựa biển trời
Mẹ yêu ơi! Làm sao con nói xuể?
Mẹ là bụt là tiên nơi trần thế
Là người mẹ anh hùng của Việt Nam ta!
Đinh Hải Lợi