Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2020

GỬI CHIẾN BINH ÁO TRẮNG



(Gửi các bác sĩ ngày đêm chống dịch bệnh)

Xin gửi vài lời chia sẻ với các anh
Những chiến binh áo trắng mọi miền tổ quốc
Quả cảm lặng thầm khó khăn không lùi bước
Dịch bệnh covid đang phát tán khắp nơi

Vất vả nhiều thương lắm các anh ơi!
Tóc thao bạc, khẩu trang vệt hằn chân rết chạy
Mệt lả đêm ngày nhưng trong anh bỏng cháy
Để cho đời dịu bớt những nỗi đau

Tiếng khóc tang thương dậy khắp năm châu
Dội vào tim anh rỉ ran đau nhức nhối..
Thân xác rạc phờ tưởng chừng không bước nổi
Nhưng dòng máu lạc hồng đã xốc dậy cố thêm

Bệnh nhân ra vào không kịp biết tuổi tên
Chỉ biết tận tụy đêm ngày lo cứu chữa
Thông tin khắp nơi gợi lòng thêm đau nữa
Từ Ý, Tây Ban Nha, Vũ Hán, Iran…

Để Việt Nam mình không thể tràn lan
Góp sức chung tay đẩy lùi dịch bệnh
Tiếng tổ quốc là tiếng kèn thúc lệnh
Lương y các anh tỏa ấm ngát cho đời..!
              Đinh Hải Lợi



HƯƠNG QUÊ



Tôi trở về nơi ngõ nhỏ ngày xưa
Râm ran, thơm thảo chào mời..
Nhớ mùa giáp hạt lùa rỗng phận đời
Ông lội hết rú rừng tìm củ mài củ sắn
Bà đa đoan nẻo gió, cháo cầm hơi
Áo hai ba tầng không che kín thân tôi
Lấm lem khoai nướng, để trâu ăn ruộng lúa..
Tôi trở về bên sông bầm hằn nỗi nhớ
Xanh trong, vỗ về, thầm lặng vắt phù sa
Cây ô làng ngút ngát đã đi xa…
Tôi không về tiễn biệt
Hàng bằng lăng nhả ấm đợi hè sang
Bãi xanh, đồng xanh, nhuộm sáng nhà lầu
Hoa bưởi, hoa chanh gió nội hương làng
Tôi lạc bước bờ thanh bình quê mẹ
Mộc miên cười ứa đỏ sắc trời quê.
                                 Đinh Hải Lợi


CHÚC XUÂN



Đầu xuân kính chúc khối 2a
Niềm vui hạnh phúc đến mọi nhà
An khang, thịnh vượng vươn tầm mới
Đoàn kết thành công khối tiến xa

Kính chúc phụ lão tuổi cao niên
Con cháu khắp nơi trên mọi miền
Về quê vui tết mừng các cụ
Cháu thảo, con ngoan, dâu rể hiền

Tuổi hạc bảy, tám, chín, mười mươi
Thể dục thơ ca sống vui tươi
Đẹp đời đẹp đạo cùng con cháu
Cây cao tỏa bóng mát cho đời!
                          Đinh Hải Lợi


NHỚ VỀ MẸ



Hai mươi tuổi con tình cờ gặp mẹ
Duyên phận ư? Ngẫu tự bình thường
Sao thấy lòng xao cảm mến thương
Mẹ đi bộ về nhà mười lăm cây số

Đường gập ghềnh quanh co sỏi đỏ
“Để con chở bà một đoạn bà ơi
Có thể không đưa bà về đến tận nơi
Nhưng con có việc phải ra ngoài đó”

Bến sông chia tay bà vui cười nói nhỏ
“Ước chi tui có chị là dâu..”
Cuộc đời đẩy đưa con có ngờ đâu
Bốn năm sau về làm dâu nhà mẹ

Mẹ chồng nàng dâu ấm êm chia sẻ
Nghĩa mẹ tình con thao thiết đong đầy
Mỗi lần con về lòng mẹ vui thay
Dạo khắp làng tìm món quê chiêu đãi

Món thính thủa nào say lòng con mãi
Cứ ước một lần món thính mẹ ngày xưa…
Ngày mẹ ra đi con không thể tiễn đưa
Từ bệnh viện không kịp về lo tròn chữ hiếu…

Ngày con về hụt hẫng, buồn đau vắng thiếu
Nước mắt nhòe thấm lối cỏ nghĩa trang…
Hai mươi năm các con thương  nhớ mẹ vô vàn
Chỉ ước mẹ về trong mơ nối trang tình một thuở!
                                       Đinh Hải Lợi

ĐẾN VỚI ĐỒN BIÊN PHÒNG TAM QUANG



                   (Bút ký về một chuyến đi)

Sáng sớm chúng tôi cùng xuất phát từ sân nhà văn hóa tỉnh. Để đi tham quan thực tế các đồn biên phòng trên tuyến đường Quốc lộ 7. Đoàn văn nghệ sĩ gồm mười hai người, vui hơn bao giờ hết. Trên xe chúng tôi không những không mệt mỏi vì phải dậy sớm mà thay vào đó là những bài ca, những câu chuyện vui và sự háo hức khi được đến với núi rừng, bản làng và những người lính nơi biên cương tổ quốc.
Sau hơn bốn giờ đồng hồ ngồi trên xe ô tô chúng tôi đặt chân đến cổng đồn biên phòng Tam Quang. Ngay khi đặt chân đến cảnh sắc nơi đây đã làm tôi choáng ngợp vì cảnh đẹp. Rừng núi với khí hậu trong lành, mát mẻ, có nhiều cảnh quan thiên nhiên ngoạn mục.
Tiếp theo, chúng tôi được cán bộ chiến sĩ của đồn đón tiếp rất vui vẻ ân cần, những cái bắt tay nồng ấm thân thương và sau đó là một bữa cơm đậm tình núi rừng, những món đặc sản như cá khe, rau rừng, thịt lợn rừng…tất cả là tự cung tự dùng…
Chiều đó chúng tôi được gặp gỡ giao lưu thơ nhạc với tất cả cán bộ và chiến sĩ của đồn rất vui vẻ nồng ấm.
Không muốn lảng phí thời gian đêm đó chúng tôi được đi vào tham quan một lớp học chữ ban đêm của bà con dân bản chủ yếu là phụ nữ khoảng bốn mươi người. Những váy áo hoa văn thêu màu sặc sỡ, những chiếc khăn piêu đủ màu đẹp mê hồn, tất cả rạng rỡ hiện trên khuôn mặt, ngoan hiền thong thả đọc theo vần từng chữ của anh lính biên phòng đọc mẫu. Chúng tôi chia ra từng bàn để xem bài và cùng giúp họ.
 Khi rời khỏi lớp nhưng tiếng đọc vẫn ngân vang lanh lảnh quện trong âm thanh màn bạc của núi rừng.
Qua khỏi một chiếc cầu gỗ bên kia là một bản làng nơi đó các già làng dân bản và các chiến sĩ biên phòng đang chờ đón chúng tôi. Những đống củi được chất lên cháy bùng sáng rực bên những chóe rượu cần đã sẵn sàng cho một đêm vui hội tại bản. Tiếng chiêng cồng ngân vang khắp bản, khắp ngõ núi, gái trai dập dìu đến chung vui như ngày hội. Chúng tôi lao vào cuộc, nắm tay nhau nhảy múa như điên cuồng, vòng trong vòng ngoài càng lúc càng nới rộng. Các chiến sĩ và đoàn chúng tôi đã ngây ngất bên những bước chân nhịp nhàng uốn cong của các cô gái bản muôn màu sặc sỡ, những chóe rượu cần cứ vơi đi lại đầy, ấm áp ngất ngây say trong tình dân bản…
Đêm đó chúng tôi đã say giấc mộng trong tiếng ru kẽ đá suối rừng.
Sáng ra tôi dậy sớm hơn mọi ngày, một mình bước ra hòa mình vào khung cảnh thơ mộng của núi rừng, cảnh đẹp tuyệt vời giữa không trung bàng bạc hơi sương, ánh nắng ban mai rọi xuống chồi non đang hé mở, gió vi vu thổi nhẹ trong lành.
 Khi con người ta đã quen với bốn bề cao ốc cùng khói bụi xe cộ thì khi lạc chân vào thiên nhiên tất cả đều bị lôi cuốn mãnh liệt. Thiên nhiên như một bài hát không lời gợi cho ta nguồn cảm hứng bất tận…
Một ngày mới lại bắt đầu,  hướng dẫn viên là những người lính dẫn đi tham quan khắp các bản làng, Con đường vào bản gồ ghề, lúc cắt ngang một mảng đồi như dải lụa, lúc chạy thẳng qua một con suối nước chảy trong vắt có thể nhìn thấy tận mắt, Phía sườn núi trước mặt hiện ra những nương chè, nương rẫy xanh ngắt, những thửa ruộng bậc thang ngoằn nghoèo…
Bản làng nằm trong những thung lũng bằng phẳng hơn. Những ngôi nhà sàn, những mái lá, ngói đủ kiểu… là nơi ăn ở đời này qua đời nọ của người dân bản nơi đây. Bóng áo chàm, áo nâu của những người đi làm nương về, của các cô gái đi cõng nước, của trẻ con chạy lăng xăng… khiến cuộc sống thật sôi động hồn nhiên.
Chiều xuống, từ những mái nhà khói lam chiều quyện lẫn sương núi mờ ảo và ấm cúng. Họ giản đơn hòa mình vào thiên nhiên. Con người mưu sinh trên từng vách đá mà vẫn tươi tắn, hồn nhiên, đầy sức sống, chân thật và rất thân thiện. Tôi khó có thể quên được nụ cười ngây thơ, hồn nhiên của các em bé thơ khi chúng tôi trao tăng những món quà.
 Gần dân bản chúng tôi được biết đồn biên phòng Tam Quang đã gắn bó với dân bản hàng ngày và hộ trợ giúp đỡ họ rất nhiều trong cuộc sống. Khai phá làm đường, hộ trợ đỡ đầu các cháu đến trường, dạy chữ, chăn nuôi lợn cấp giống cho dân…những nghĩa cử thật cao đẹp. Ngoài công việc chính bảo vệ cột mốc, tuần tra bảo vệ bình yên biên giới, biên cương tổ quốc.
Cuối ngày ai cũng mỏi nhừ bắp chân vì vốn không quen đi bộ xa và leo dốc như thế nhưng ai cũng vui, bao nhiêu mệt mỏi tan biến hết, trong lòng dấy lên niềm vui và tình yêu cuộc sống.
Những ngày ở đây tất cả chúng tôi được quan tâm chăm sóc ân tình.
Những con thác nhỏ đổ xuống không ồn ào, nước trong lành chảy mượt như chính tình yêu của người lính biên phòng dành cho Tổ quốc xanh tươi.
 Một chuyến đi chưa đủ để cho chúng tôi lột tả hết những vất vả gian nan , những công việc thầm lặng phía sau của người lính biên phòng và cảm nhận hết vẻ đẹp sinh thái của những khu rừng Việt Nam. Nhưng có một điều chắc chắn rằng chúng tôi đã gắn bó với rừng hơn và cảm nhận được nhịp thở cuộc sống và tình yêu của người lính biên phòng.
Cảm ơn bộ chỉ huy bộ đội biên phòng tỉnh Nghệ An, ban chỉ huy bộ đội biên phòng đồn Tam Quang đã mang đến cho chúng tôi những văn nghệ sĩ Tao Đàn Mùa Xuân Nghệ An những giấc mơ đẹp./.
                                                                              Đinh Hải Lợi

QUÊ HƯƠNG VÕ LIỆT



Thanh chương Võ Liệt nước non tươi
Tiêu chí nông thôn đạt sáng ngời
Thôn xã dựng xây tô dáng vóc
Quê hương đổi mới rạng muôn đời
Giao thương mở rộng vui bầu bạn
Thắng cảnh di thiêng ngát góc trời
Ý Đảng lòng dân vui nhịp sống
Thuận buồm lướt sóng vượt trùng khơi!
                                Đinh Hải Lợi

TRÁI BƯỞI



Lóc lóc tròn
Bỡn cợt ngả nghiêng
Trêu đùa gió
Tháng tám về lá vàng rơi
Vò võ trên cành
Không còn xanh
Trở cuồng rạm sém
Ứa vàng che nắng
Lòng mênh mang
The, đắng, ngọt, chua
Đã chán đong đưa, vui đùa
Muốn trốn chạy
Kết lòng chị, tình em
Về nơi cửa Phật
Ôn lại kiếp đời
Tái sinh đẹp những mùa sau.
                        Đinh Hải Lợi

SÔNG QUÊ



Trời trở dạ..!
Sông khóc
 Hờn dỗi, cuộn réo
 Nhấn tất cả vào lòng
Ồ oạp xô bờ
Đỏ ngầu cuồn cuộn…

Rồi hối hận
Lẵng lờ
Lắng lại phù sa
Mướt mát đồng quê
Gọi đòng về ngậm sữa
Hạt ngọc trời nhảy muá
Trên sân mẹ cào lúa
Bà thong thả nhai trầu…

Qua cơn dỗi hờn
Sông hiền hòa thơ mộng
Giấc xanh tắm mắt cho đời!
                         Đinh Hải Lợi




GIẤC ĐÊM



Tôi nghe trong mênh mông
Tiếng ồn ã ca đêm
Tôi trở mình độc mộc
Úp vào đêm
Kim đồng hồ nổi loạn
Rót vào đêm sâu thẳm
Gió tán cây rì rào
Âm thanh đơn phát ra từ điện thoại
Chắc ai đó vẫn chờ ai
Tắt w fai
Xa xa tiếng gà dồn canh
Thị trấn yên lành ru giấc mộng
Miên man, thao thức
Buồn vui cuối đất cùng trời
Bãi xa Tư Chính…
Tràn vào giấc đêm
Ngỡ ai phảng phất qua thềm
Vừng hồng hửng sáng ướt mềm giấc qua.
                               Đinh Hải Lợi


BIỂN KHÁT



Em có về với biển
Chiều sóng mênh mang
Ngao ú tìm sóng cát
Còng gió lao xao tìm gọi bạn
Còn anh!
Ngẩn ngơ
Dại khờ như biển khát
Biển chiều nay vũ khúc say
Ru tình bồi lở
Cho ta tìm em
Bên phố cổ lâu đài xưa
Em xây
Biển mang đi…
Anh trở về tìm lại
Anh chờ em
Chờ  mãi…
Biển nhoẹt nhòe
Anh hóa đã chiều nay..!
                Đinh Hải Lợi

PHỐ BIỂN CỬA LÒ



Ai về xứ sở Cửa Lò
Thông ru biển biếc câu hò thân thương
Dân chài chở nắng gội sương
Mặn mòi luồng lạch say cơn sóng triều

Cát vàng, sóng ngọc liêu xiêu
Lan Châu thiên cảnh mĩ miều thướt tha
Quảng trường ngân vọng khúc ca
 Bình Minh tỏa sắc ken hoa rực trời

Song Ngư đảo biếc ngút ngời
Biên phòng canh giữ biển trời ngày đêm
Xôn xao cảng biển tàu nêm
Mực, cua, tôm, cá quà miền khắp nơi

Nhà hàng, khách sạn chọc trời
Ấm tình, thân thiện, đón mời khách xa
Một lần ai đã ghé qua
Lòng yêu, tình quyện, mặn mà, quê tôi
Sóng xanh, biển bạc đầy vơi...!
                          Đinh Hải Lợi