Thứ Tư, 23 tháng 12, 2020

ĐẾN HOÀNG MAI

Tôi đến Hoàng Mai nơi địa đầu xứ Nghệ

Nắng nghiêng chiều biển vội vã xáp loang

Cánh buồm xa lắc lư cá đầy khoang

Biển mặn mòi như tình quê ấm áp

 

Giằng níu hoàng hôn sóng đu dào giạt

Đón bước chân những lữ khách phương xa

Hoàng Mai nổi danh một thuở hoàng hoa

Địa linh nhân kiệt sinh thời văn, võ...

 

Hai cuộc chiến tranh đi từ gian khó

Góp gạo góp sức cùng cả nước tiến quân

Nôi cách mạng tô thắm những mùa xuân

Trang sách mới nhuộm thắm màu xanh biển

 

 Hoàng mai hôm nay trên đà phát triển

Những vồng thắm trên luống thời gian

Nông thôn mới tiêu chí đạt khang trang

Nông ngư quện, du lịch nền toả sáng

 

Biển vẫn hát ru lòng người năm tháng

Đẹp tình đất, bừng trổi những địa danh

Một miền quê tấu khúc hoạ nên tranh

Không nỡ xa! mong hẹn ngày trở lại..!

                               Đinh Hải Lợi

Thứ Sáu, 20 tháng 11, 2020

NGÀY ĐẠI ĐOÀN KẾT

 Nắng vàng trải sáng quê hương

Thoảng thơm ngõ nhỏ con đường hoa bay

Mừng ngày đoàn kết vui thay

Chim ca lảnh lót hàng cây rực cờ

Bãi sông ngô ngát đôi bờ

Chung vui đoàn kết giấc mơ mọi nhà

Đất trời linh kiệt nhân hoà

Người người vang khúc tình ca dâng đời

Xẻ chia gắn bó muôn nơi

Thảo thơm đùm bọc tình người mênh mang

Nhịp cầu Đảng Bác bắc sang

Vòng tay nối rộng Bắc Nam chung lòng.

                                          Đinh Hải Lợi

QUÊ HƯƠNG RẠNG NGỜI

       (Họa bài rạng đất trời

   Thơ Đại đức Thích Tuệ Minh )

 

Nhịp sống sang trang tiêu chí mới

Miền thiêng một cõi thật nên tươi

Yên Thành níu bước say du khách

Chùa Gám quện hương toả sắc trời

Chuông thỉnh ngân vang vui cửa phật

Khuôn viên thoáng đãng thoả làng chơi

Cờ hoa rực đỏ bừng ngày hội

Đất nước quê hương mãi rạng ngời.

                                          Đinh Hải Lợi

 

 

MỜI BẠN

   (Hoạ bài Thành Vinh đón bạn

     Thơ Nguyễn Viết Ngân )

 

Người vào phố đỏ toả văn minh

Gặp hội vui thơ đượm sáng tình

Bút phóng trao nhau câu chữ thắm

Giấy đề gửi trọn phú đường tinh

Rượu nồng chén ngọc dâng mời bạn

Ý đẹp lời hay tặng chúc mình

Chuông thỉnh vọng về ngân Rú Gám

Hồng Lam tấu khúc ngát Thành Vinh.

                                       Đinh Hải Lợi

 

THÀNH PHỐ VINH

 (Họa bài Mời bạn đến

     Thơ Lê Văn Thông )

 

Mời đến quê tôi xứ sở Vinh

Trời mây non nước thịnh, thanh bình

Sử vàng Xô Viết bao đời trọng

Thánh địa danh Nam ai dám khinh

Tượng Bác vươn cao thêm thắm nghĩa

Lam Giang cuộn sóng thiết tha tình

Phượng Hoàng Núi Quyết linh nhân kiệt

Thành phố muôn đời mãi đẹp xinh.

                                          Đinh Hải Lợi

LỐI THU

  Anh về ngõ nhỏ lối thu xưa

Vớt chút men cay dỗi bạc phờ

Chiều ngơ ngẩn đợi hoàng loang tím

Để tình mắc cạn giữa bơ vơ

 

Có phải ngày xưa ta nợ nhau

Gánh màu nhung nhớ mãi ngàn sau

Thoáng giấc cầu Ô qua mộng mĩ

Thu đến thu về.. hẹn thu sau

 

Khoác áo nhân gian nhuộm đỏ chiều

Trăng rụng đêm tàn lạc mùa yêu

Sông Tương giải lụa thôi mùa nhớ

Chôn vùi loang vỡ chốn linh phiêu.

                        Đinh Hải Lợi

 

 

TÌNH THU

 Bâng khuâng đi giữa hoàng hôn

Lao xao sợi gió lạc đường chơi vơi

Câu thơ ướp thắm cuộc đời

Hanh hao giọt nắng cuối trời heo may

 

Chiều nghiêng chiếc lá đùa bay

Đi hoang trở dạ mưa bay vỗ về

Thu vàng thao thức triền quê

Vắt ngang kỷ niệm bộn bề ngày xưa

 

Vòng đời giọt nắng giọt mưa

Giọt thăm thẳm đáy giọt đưa sũng đồng

Tình thu ấm áp phiêu bồng

Giăng ru tình khúc đẹp lòng nhân gian.

                                   Đinh Hải Lợi

 

      

GỬI CON

 

  (Thơ vui giọng Nghệ)

 

Bữa dừ tin Đà nặng dịch cô la

Trong lòng choa ăn ngủ nỏ yên

Cấy ti vi  hắn cự nói liên miên

Nỏ có chi mà hung biết cả

 

Trước đưng bị ít ngài là chộ lạ

Răng dừ chộ kinh hại quá chừng

Bay cụng lo mà cảnh giác chò mẹ ưng

Mà mi cừ ở mô thì cừ lo ở đó

 

Nếu hết ăn để choa xay ló

Gửi cho bay ít gấu mà ăn

Chơ mi đừng có mà lăn tăn

Ruồi trèo xe nhảy về là truột chạc

 

Nghe nói cấy ni là phị siêng uống nác

Mà phải hâm cho nóng lốt con nà

Mấy đứa cứ tưởng mi đưng vìa nhà

Choa nói vìa phị cách li có mà truốt

 

Mười lăm bữa chơ mần răng mà được

Dừ choa ở nhà rành lo rùi cự ước

Có thuốc chi diết hắn chết mất tang

Mà bay cũng lo mà bịt khẩu trang

 

Rửa mặt rửa tay thì chùi cho kỵ

Choa ở nhà thì bay khỏi nghĩ

Bay mần răng khỏe là choa ưng

Tết ni vìa ta mần nồi bánh chưng

 

Mời bạn bè ung gặp chắc một bữa

Để mấy cì thằng khỏi i óc chờ mi nựa

Bạn bè ngái chộ rành tội rành thương

Đúng nỏ ai như mấy đứa bạn quê hương.

                                        ĐHL

ĐẾN VỚI ĐỒN BIÊN PHÒNG TAM QUANG

                                  (Bút ký về một chuyến đi)

 Sáng sớm chúng tôi cùng xuất phát từ sân nhà văn hóa tỉnh. Để đi tham quan thực tế các đồn biên phòng trên tuyến đường Quốc lộ 7. Đoàn văn nghệ sĩ gồm mười hai người, vui hơn bao giờ hết. Trên xe chúng tôi không những không mệt mỏi vì phải dậy sớm mà thay vào đó là những bài ca, những câu chuyện vui và sự háo hức khi được đến với núi rừng, bản làng và những người lính nơi biên cương tổ quốc.

Sau hơn bốn giờ đồng hồ ngồi trên xe ô tô chúng tôi đặt chân đến cổng đồn biên phòng Tam Quang. Ngay khi đặt chân đến cảnh sắc nơi đây đã làm tôi choáng ngợp vì cảnh đẹp. Rừng núi với khí hậu trong lành, mát mẻ, có nhiều cảnh quan thiên nhiên ngoạn mục.
Tiếp theo, chúng tôi được cán bộ chiến sĩ của đồn đón tiếp rất vui vẻ ân cần, những cái bắt tay nồng ấm thân thương và sau đó là một bữa cơm đậm tình núi rừng, những món đặc sản như cá khe, rau rừng, thịt lợn rừng…tất cả là tự cung tự dùng…

Chiều đó chúng tôi được gặp gỡ giao lưu thơ nhạc với tất cả cán bộ và chiến sĩ của đồn rất vui vẻ nồng ấm.

Không muốn lảng phí thời gian đêm đó chúng tôi được đi vào tham quan một lớp học chữ ban đêm của bà con dân bản chủ yếu là phụ nữ khoảng bốn mươi người. Những váy áo hoa văn thêu màu sặc sỡ, những chiếc khăn piêu đủ màu đẹp mê hồn, tất cả rạng rỡ hiện trên khuôn mặt, ngoan hiền thong thả đọc theo vần từng chữ của anh lính biên phòng đọc mẫu. Chúng tôi chia ra từng bàn để xem bài và cùng giúp họ.

 Khi rời khỏi lớp nhưng tiếng đọc vẫn ngân vang lanh lảnh quện trong âm thanh màn bạc của núi rừng.

Qua khỏi một chiếc cầu gỗ bên kia là một bản làng nơi đó các già làng dân bản và các chiến sĩ biên phòng đang chờ đón chúng tôi. Những đống củi được chất lên cháy bùng sáng rực bên những chóe rượu cần đã sẵn sàng cho một đêm vui hội tại bản. Tiếng chiêng cồng ngân vang khắp bản, khắp ngõ núi, gái trai dập dìu đến chung vui như ngày hội. Chúng tôi lao vào cuộc, nắm tay nhau nhảy múa như điên cuồng, vòng trong vòng ngoài càng lúc càng nới rộng. Các chiến sĩ và đoàn chúng tôi đã ngây ngất bên những bước chân nhịp nhàng uốn cong của các cô gái bản muôn màu sặc sỡ, những chóe rượu cần cứ vơi đi lại đầy, ấm áp ngất ngây say trong tình dân bản…

Đêm đó chúng tôi đã say giấc mộng trong tiếng ru kẽ đá suối rừng.

Sáng ra tôi dậy sớm hơn mọi ngày, một mình bước ra hòa mình vào khung cảnh thơ mộng của núi rừng, cảnh đẹp tuyệt vời giữa không trung bàng bạc hơi sương, ánh nắng ban mai rọi xuống chồi non đang hé mở, gió vi vu thổi nhẹ trong lành.

 Khi con người ta đã quen với bốn bề cao ốc cùng khói bụi xe cộ thì khi lạc chân vào thiên nhiên tất cả đều bị lôi cuốn mãnh liệt. Thiên nhiên như một bài hát không lời gợi cho ta nguồn cảm hứng bất tận…

Một ngày mới lại bắt đầu,  hướng dẫn viên là những người lính dẫn đi tham quan khắp các bản làng, Con đường vào bản gồ ghề, lúc cắt ngang một mảng đồi như dải lụa, lúc chạy thẳng qua một con suối nước chảy trong vắt có thể nhìn thấy tận mắt, Phía sườn núi trước mặt hiện ra những nương chè, nương rẫy xanh ngắt, những thửa ruộng bậc thang ngoằn nghoèo…

Bản làng nằm trong những thung lũng bằng phẳng hơn. Những ngôi nhà sàn, những mái lá, ngói đủ kiểu… là nơi ăn ở đời này qua đời nọ của người dân bản nơi đây. Bóng áo chàm, áo nâu của những người đi làm nương về, của các cô gái đi cõng nước, của trẻ con chạy lăng xăng… khiến cuộc sống thật sôi động hồn nhiên.

Chiều xuống, từ những mái nhà khói lam chiều quyện lẫn sương núi mờ ảo và ấm cúng. Họ giản đơn hòa mình vào thiên nhiên. Con người mưu sinh trên từng vách đá mà vẫn tươi tắn, hồn nhiên, đầy sức sống, chân thật và rất thân thiện. Tôi khó có thể quên được nụ cười ngây thơ, hồn nhiên của các em bé thơ khi chúng tôi trao tăng những món quà.

 Đến dân bản chúng tôi được gặp ông Lô Văn Thăm trưởng bản Tùng Hương nói chuyện về đồn biên phòng Tam Quang đã gắn bó với dân bản hàng ngày và hộ trợ giúp đỡ họ rất nhiều trong cuộc sống. Khai phá làm đường, hộ trợ đỡ đầu các cháu đến trường, dạy chữ, chăn nuôi lợn cấp giống cho dân, lợp mái dựng nhà, cứu dân lúc mưa nguồn bão lũ…những nghĩa cử thật cao đẹp. Ngoài công việc chính bảo vệ cột mốc, tuần tra bảo vệ bình yên biên giới, biên cương tổ quốc.

Cuối ngày ai cũng mỏi nhừ bắp chân vì vốn không quen đi bộ xa và leo dốc như thế nhưng ai cũng vui, bao nhiêu mệt mỏi tan biến hết, trong lòng dấy lên niềm vui và tình yêu cuộc sống.

Những ngày ở đây tất cả chúng tôi được quan tâm chăm sóc ân tình.

Những con thác nhỏ đổ xuống không ồn ào, nước trong lành chảy mượt như chính tình yêu của người lính biên phòng dành cho Tổ quốc xanh tươi.

 Một chuyến đi chưa đủ để cho chúng tôi lột tả hết những vất vả gian nan , những công việc thầm lặng phía sau của người lính biên phòng và cảm nhận hết vẻ đẹp sinh thái của những khu rừng Việt Nam. Nhưng có một điều chắc chắn rằng chúng tôi đã gắn bó với rừng hơn và cảm nhận được nhịp thở cuộc sống và tình yêu của người lính biên phòng.

Cảm ơn bộ chỉ huy bộ đội biên phòng tỉnh Nghệ An, ban chỉ huy bộ đội biên phòng đồn Tam Quang đã mang đến cho chúng tôi những văn nghệ sĩ Tao Đàn Mùa Xuân Nghệ An những giấc mơ đẹp./.

                                                                                                   Đinh Hải Lợi

                                                                                

 

VỀ MIỀN QUÊ

 

“Kỷ niệm 90 năm xô viết Thanh Chương”

 

Ai về Phố huyện quê ta

Thanh Chương yêu dấu đất hòa nghĩa nhân

Đường làng trải ngát sắc xuân

Cầu đôi nghiêng bóng phong vân chập chùng

 

Chiến chinh oanh liệt lẫy lừng

Tình người cốt cách, đất trùng điệp thêm

Bờ quê khói tỏa chiều êm

Cánh cò mẹ hát quặt mềm cành tre

 

Bằng lăng thao thiết trưa hè

Nôi thiêng Xô Viết vọng về ngàn sau

Đất người quyện đỏ sắc màu

Lam Giang vỗ nhịp xanh câu ân tình.

                             ĐHL

CHỞ

 

Anh về chở hạ qua sông

Chở thu về ngõ chở ngồng sang trang

Đêm nghiêng ánh nguyệt mơ màng

Cầu Ô anh bắc chở nàng về theo.

                                 ĐHL

TRỞ LẠI

Bâng khuâng trở lại trường xưa

Đường in gót cũ người giờ nơi nao?

Phượng hồng thắp lửa lao xao

Vách tim co thắt ứa trào bờ mi.

                         ĐHL

 

 

ĐỢI

 

Nghiêng hè đón đợi thu vàng

Sông quê thao thiết đò ngang đợi người

Vít cong sợi nắng chiều rơi

Nhân gian mong đợi đất trời bình yên.

                             Đinh Hải Lợi

ANH CÓ VỀ

 Anh có về?

 Chốn cũ bến xưa

Ngược xuôi miền xa ngái

Hoang hoải

 bến xưa khóc lỡ làng

Duyên đời phận bạc đeo mang

Giấc khuya

 lay lắt võ vàng cành trơ

Khóc duyên nợ

 khóc bơ vơ

Cạn đêm giá buốt ai hay nỗi niềm

Trăng lên

dọi chếch bên thềm

Câu thơ nhàu ướt đỏ miền sông tương

Anh về

 nơi ấy chốn dương

Ủ men rã đá

gom thương thuở nào

Đông tàn

 lá nhú xôn xao

Chuyện tình cổ tích bay vào giấc em..!

                            Đinh Hải Lợi

 

 

KỶ NIỆM XƯA

 Nhớ lại ngày xưa tiễn đưa ai

Sân trường hoe đỏ dấu u hoài

Trời buông chút lạnh xe lưu luyến

“Lưu bút” chưa trao đã nhòe phai

 

Anh đi lên đường theo tiếng gọi

Em lấp đầy kỷ niệm bến tương giang

Xe mây cột lại miền tê tái

Thả bóng cô liêu ngắm võ vàng

 

Gửi gió gửi trời vạn niềm thương

Đông phong hồn lạc ngủ bên đường

Đêm đêm hoe đỏ màu nhung nhớ

Anh bỏ về đâu lối gió sương?

 

Anh đi xa mãi chẳng về sao

Lở bồi đứt đoạn sóng ba đào

Em gom kỷ niệm neo nhung nhớ

Cầu Ô lạc lối giữa xanh xao!

                       Đinh Hải Lợi

 

 

PHỐ HUYỆN

 

Ai về Phố huyện quê ta

Thanh Chương yêu dấu đất hòa nghĩa nhân

Đường làng trải ngát sắc xuân

Cầu đôi nghiêng bóng phong vân chập chùng

 

Hoàng hoa vãn cảnh chợ Dùng

Chuông chùa Ngưu Tử, vọng vừng cõi thiêng

Hương quê đặc sản ba miền

Sầm uất hàng quán, nhà liền tầng cao

 

Quê hương biết mấy tự hào

Lòng dân ý Đảng phong trào đi lên

Bờ quê khói tỏa chiều êm

Cánh cò mẹ hát quặt mềm cành tre

 

Bằng lăng thao thiết trưa hè

Nôi thiêng Xô Viết vọng về ngàn sau

Đất người quyện đỏ sắc màu

Lam Giang vỗ nhịp xanh câu ân tình.

                                  Đinh Hải Lợi

 

MẸ TÔI

Liêu xiêu dáng mẹ hao gầy

Còn đâu quang gánh đường cày như xưa

Một thời dầu giãi nắng mưa

Mẹ như cánh vạc đón đưa tảo tần

 

Gồng đời gánh cả gian truân

Chợ xa khét nắng chợ gần đội giông

Ngang lưng lội mót lúa đồng

Cha hy sinh sớm, mẹ gông xuân thì

 

Thương con chẳng thể bước đi

Đêm chùng chiếc bóng buốt bi nỗi niềm

Giọt ngày rơi sũng đồng chiêm

Xông xênh bạc phếch áo xiêm đôi tầng

 

Chân mềm mỗi bước mẹ nâng

Lời ru mẹ ngọt ấm tầng mây trôi

Theo con ướp cả cuộc đời

Thấm vào hồn cốt ngược xuôi khắp miền

 

Mẹ là cô Tấm, nàng tiên

Suối nguồn tưới mát, thảo hiền đời con!

                                  Đinh Hải Lợi

 

 

NHỚ MỘT MÙA THU

 Gió chiều nay chở thu về phố huyện

Lá nghiêng vờn trải nắng rộn niềm vui

Hoa bên đường như cổ tích người ơi

Nhà cao tầng xôn xao mùa gặt mới

 

“Nông thôn mới” nhà nhà phấn khởi

Cuộc sống văn minh, vật chất đủ đầy

Điện rực trời, đường thẳng tít chân mây

Xã hội đổi thay.. nặng lòng ơn Đảng…

 

Chín mươi năm xưa mùa thu cách mạng

Cờ đỏ búa liềm, trống dục mõ rao

Cướp huyện phá đồn khí thế dâng cao

Đảng chỉ lối công nông dồn mọi phía

 

Lũ phong kiến tay sai kinh hồn bạt vía…

Khí thế rung trời chuyển đất Thanh Chương

Mùa thu xưa âm vang mãi muôn phương

 “Xô viết Nghệ An” bản hùng ca bất tử!

                                Đinh Hải Lợi

 

MỪNG ĐẢNG


 Chúc đại hội thành công rực rỡ

 Mừng Đảng ta trí tuệ nở hoa

Tin vui toả đến muôn nhà

Nghị quyết đại hội chói loà ánh quang

 

Vui thay lịch sử sang trang

Thanh Chương tiến bước huy hoàng đi lên

Đảng đoàn kết xây nền dân chủ

Vạch đề cương đường lối dân theo

 

Mục tiêu xóa đói giảm nghèo

Xây “nông thôn mới” dân yên nước giàu

Cho đất nước ngời xanh muôn thuở

Đem niềm vui nguồn sáng cho đời

 

 Đảng của lòng dân toả ngát muôn nơi

Tự hào biết mấy khi đời ta có Đảng

Ngọn đuốc ấy muôn đời thắp sáng

Sức sống diệu kỳ mãi mãi sinh sôi.

                          Đinh Hải Lợi

 

Thứ Tư, 24 tháng 6, 2020

THIỆN NGUYỆN



Ấm lòng thiện nguyện người ơi
Mang văn hóa đọc về nơi mái trường
Con tim thắp lửa yêu thương
Nâng bước thế hệ con đường tiến xa
Sách trao miễn phí làm quà
Đọc nhiều hiểu rộng xây đà tương lai.
                      Đinh Hải Lợi


PHỤ NỮ NGỜI SÁNG



Đất nước ta đẹp lắm chị em ơi
Từ mẹ Âu Cơ lên rừng xuống biển
Bảo vệ giống nòi bao ngàn đời chinh chiến
Phụ nữ Việt Nam vẫn ngời sáng tấm gương

Bà Triệu bà Trưng lên voi giữ quê hương
Khiến giặc ngoại xâm quy hàng khiếp sợ
Biết bao lần kẻ thù nhìn ngó
Phương Bắc, phương Tây mưu lấn tràn qua

Cùng với toàn dân nước Việt Nam ta
Sát cánh kề vai cùng chồng giữ nước
Với Đảng tiên phong dương cờ tiến bước
Lớp lớp chị em nhập ngũ sẵn sàng

Tiếng kèn thúc trận từ Bắc vào Nam
Mẹ Suốt chèo đò đưa quân trong mưa đạn
Chị út Tịch “còn cái lai quần cũng đánh”
Mẹ Thứ nén đau chấp nhận mọi hi sinh

Biệt động Sài Thành chiến dịch Hồ Chí Minh
Nữ hỏa tuyến xe thồ với Điên Biên lịch sử
Gánh gạo nuôi quân, cứu thương cảm tử
Góp sức góp lòng hũ gạo nuôi quân

Đảm đang thay chồng dệt đẹp những mùa xuân
Đồng Lộc, Truông Bồn hy sinh vì sự sống
Đất nước hòa bình say bài ca lao động
Triệu triệu bông hoa thắm đỏ mọi miền

Lịch sử chói ngời đâu kể hết tuổi tên

THÀNH PHỐ ĐỎ



Anh muốn đến miền đất quê em
Thành Vinh một thời nổi danh oanh liệt
Trống ba mươi âm vang Xô Viết
Pháp kinh hồn, Mỹ khiếp sợ tầm xa..

Anh muốn về xứ Nghệ quê ta
Nhưng Cầu đã “Cấm” làm sao vô nổi
“Thánh địa Vinh” một thời nóng hổi
Cầu thủ nhà bất bại trên sân

Muốn về quê em bắc “ô thước” mùa xuân
Dạt dào sông Lam nghe câu ví dặm
Phượng Hoàng Trung Đô trời mây xanh thắm
“Bến Thủy đứng đầu” khúc khải hoàn ca

Tượng đài uy linh tám hướng vươn xa…
Anh chợt hiểu sao gọi “Thành Phố Đỏ”
 Đến với quê em xin một điều ước nhỏ
Vì “Cổng Chốt” rồi ở lại được không em?
                       Đinh Hải Lợi 

VUI THƠ



Luật đường hay lắm bạn tôi ơi
Xướng họa bình thơ thật tuyệt vời
Thả nét tang bồng vui chuốt chữ
Gieo vần thanh trắc đẹp sân chơi
Trẻ trung ý tứ tầm phong nguyệt
Già cả văn chương nhớ chuyện đời
Thơ phú giao lưu thêm thắm nghĩa
Rượu nồng nâng ngọc ấm môi cười
                                     Đinh Hải Lợi