Thứ Sáu, 24 tháng 11, 2017

VẦN THƠ XANH




 Cuối chiều nắng nhạt giọt nghiêng rơi
Gió thoảng mây ru gọi đất trời
Cành trúc rẩy run say giá lạnh
Mạn thuyền nhẹ lướt nhuốm mù khơi
Đông tàn vẫy gọi đào bừng giấc
Xuân đến ùa vui mai mỉm cười
Áo đỏ em qua hồng góc phố
Vần thơ xanh mới góp vui đời.
                 Đinh Hải Lợi

LÍNH CỤ HỒ



       LÍNH CỤ HỒ
(Tặng các chiến sĩ cứu dân bão lụt)

Tôi muốn viết bài thơ tặng các anh
Người chiến binh quân phục màu xanh
Một thời dâng hiến cho kháng chiến
Nay lại chăm lo cuộc sống dân lành

Bão lụt mưa tuôn đâu quản gì
Nước ngập xông pha giữa hiểm nguy
Sẵn sàng ứng cứu  khi gặp nạn
Sống chết cận kề đâu nghĩ suy

Hỡi người lính cao đẹp của lòng dân
Lính Cụ Hồ tô đẹp mãi sắc xuân
Dũng cảm kiên cường đa tài đức
Dân phục tin yêu quý vạn phần

Tổ quốc ghi danh quân đội ta
Từ miền rừng núi tới đảo xa
Năm châu bốn biển đều ca ngợi
Tỏa sáng chiến công sử hùng ca.



CÔ GIÁO EM



CÔ GIÁO EM
(Làm thơ cho cháu)

Sáng nay em vào lớp
Cô giáo khác dạy thay
Cả lớp nhìn ngơ ngác
Chẳng có ai giải bày

Ai ngờ cô giáo ốm
Cái bảng cũng bạc phờ
Thời gian như chậm lại
Chỉ mong mau hết giờ

Ôi cô giáo chúng em
Hiền lành như cô tiên
Yêu trò như người mẹ
Tỏa sáng đẹp dịu hiền

Cả lớp trông chờ cô
Chúng em thương cô nhiều
Cố chăm ngoan học giỏi
Xứng trò ngoan, cô yêu..!

LUYỆN VOVINAM



     LUYỆN VOVINAM
Cháu tôi luyện vo vi nam
Niềm yêu cuộc sống ngập tràn niềm vui
Dưỡng sinh , sức khỏe cháu ơi
Năm thuật cơ bản cháu thời nhớ cho
Dùng đấm, đá, gạt, chém, chò
Hai mốt đòn tấn chân vô tuyệt vời
Nắm kỹ thuật cơ bản rồi
Gạt, chém, tấn, thủ liên hồi thật nhanh
Chém bên, đá quét cho rành
Đấm thẳng, lao, múc, móc, ngành ngược, ngang
Đá thẳng, cạnh, tạp, đạp sang
Đòn chân kẹp cổ chiêu phang bất ngờ
Thầy cô truyền dạy từng giờ
Nhiệt tình tâm huyết mong chờ võ sinh
Ai ai cũng phải tự mình
Tu tâm, luyện võ gia đình cùng vui
Thành công chia sẻ ngọt bùi
Mang nhiều thành tích trung tâm tỉnh nhà
Thầy trò cùng khải hoàn ca..!
                 Đinh Hải Lợi

HOA THÁNG MƯỜI



            HOA THÁNG MƯỜI

Ngày tháng mười tỏa ngát muôn hương  
Ngắm sắc hoa em thấy mình nhỏ lại
Nhớ về một thời tóc bờ vai khờ dại
Bước vụng về, cặp má đỏ hây hây

Con tim liên hồi chếnh choáng chân mây
Thôn nữ oai chông chênh trong chiều gió
Khúc tự ru qua bao mùa phượng đỏ
Lỗi nhịp yêu thương rơi rụng những mùa trăng..

Ngày tháng mười anh có biết chăng
Hoa ngập tràn miên man bao nỗi nhớ
Ủ men ráng chiều xa kia trời bão gió
Mảnh trăng gầy sau lớp lớp hùng tinh

Bao  thu trôi trên dòng chảy một mình
Em thèm nhớ nhành hoa quê thuở ấy
Trong bạt ngàn.. em tìm đâu có thấy
Hoa tháng mười về một thủa bên anh..!
                            Đinh Hải Lợi