Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013

VĂN HÓA XƯA VÀ NAY



Ngày xưa cuộc sống bần hàn
Lòng người liêm khiết, tình càng thủy chung
Bầu ơi thương lấy bí cùng
Chia cơm sẻ áo, bọc đùm thương nhau
Nghĩa tình có trước có sau
Có nhân có quả, ân sâu nghĩa đền
Bây giờ trẻ mới lớn lên
Tóc nhuộm xanh, đỏ, lai căng xứ người
Xã hội nay đổi nhiều rồi
Văn hóa bản sắc chẳng người phương Đông
Tây phương Mỹ hóa cuồng ngông
Ăn chơi, chích, cược, bài…không thiếu trò
Quan chức tham nhũng tham ô
Lót tiền chạy chức nhỏ to một bè
Nhãn tiền thấy chuyện mà ghê
Phóng túng trăm tỷ, mọi bề khổ dân…
Người ngay thì sợ kẻ gian
Trò, con vô đạo đánh càn thầy, cha..
Tai nạn tiền của văng ra
Vồ nhanh bỏ trốn chẳng là xót thương
Xe hàng trúc đổ trên đường
Tranh nhau hôi của chẳng thương chẳng nề
Đạo đức suy bại đáng ghê
Mỹ phong văn hóa học về để đâu?
Than ôi! Cuộc sống sang giàu
Bản sắc dân tộc còn đâu hỡi người?
Xin trời hãy cứu loài người
Có nhân có quả kịp thời đổi thay.
                           ĐHL

Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013

BÀI THƠ TĂNG BẠN



Tôi muốn viết gửi ai
Bài thơ về tình bạn
Một tình thân trong sáng
Đẹp tựa ánh pha lê
Một lời thơ chân quê
Mặn mà và tha thiết
Vẫn buồn thương da diết
Nỗi mong nhớ bồi hồi
Vẫn khắc khoải trong tôi
Những đêm sầu giá lạnh
Buồn lòng và hiu quạnh
Tôi vẫn nhớ người ơi
Dù chỉ phút giây thôi
Biển ngập cơn sóng dậy
Biển lòng tôi là vậy
Xanh lặng đến vô bờ
Dữ dội sóng vu vơ…
Nhưng chỉ là biển sóng
Thuyền đi xa về lộng
Nhớ ghé về biển khơi
Xin nhớ mãi người ơi
Biển và thuyền là bạn.
          Đinh Hải Lợi

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

KỶ NIỆM MÙA ĐÔNG



Đọc bài thơ đưa em vào xứ mộng
Nhớ xưa anh hò hẹn một chiều
Ngày Đông về trên lối nhỏ thân yêu
Bàng rụng đỏ vùi chân trong buốt lạnh…
Giờ mình em chẳng còn ai đi cạnh
Trong đêm sầu tuyệt vọng nhớ người xưa
Cơn bão về kế tiếp những ngày mưa
Thân ve xác bước chân em đã mỏi
Có lẽ nào phương xa anh thầm gọi
Người xa rồi để lạnh trái tim đau
Dẫu ngàn trùng ta vẫn nhớ về nhau
Trong sâu thẳm chẳng thể là ký ức
Kỷ niệm xưa với người thương đích thực
Hạnh phúc qua rồi em mãi không quên
Mùa Đông về giá lạnh qua thềm
Đêm băng giá tràn vào em tất thảy
Ở nơi xa hỡi anh có thấy
Con tim buồn trong giá lạnh mùa đông ?
                      Đinh Hải Lợi

Thứ Hai, 2 tháng 12, 2013

TÌNH EM, TÌNH THƠ



Đời đã trao tôi người bạn thơ
Niềm vui như thể mình gặp mơ
Hàng ngày gặp nhau trên thơ, mộng
Mà sao yêu mến đến vô bờ.

Ta đến với nhau bao niềm vui
Mỗi trang em lại đến bên tôi
Tình thơ tình bạn niềm yêu quyện
Đón đọc thơ em dạ bồi hồi.

Em là hoa thắm trong vườn hoa
Đảm đang chung thủy giỏi thơ ca
Như nhành Lan nở trong sương sớm
Chúc em thắm mãi khúc tình ca !
                          Đinh Hải Lợi


Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

THIẾP MỜI


Thiếp mời trịnh trọng trao tay
Nửa mừng cho bạn, nửa gay cho mình
   Không đi mất nghĩa mất tình
Đi thì khoản ấy liệu mình phải lo
   Nào là thiếp nhỏ, thiếp to
Đến như bươm bướm, lá mùa thu bay
   Một năm biết mấy nhiêu ngày
Có ngày tới mấy phong bì trao tay
   Chạy xô.. đã thấm mệt nhoài
Nghĩa tình đâu giám nhạt phai hững hờ
   Xanh, đỏ đưa đi mấy tờ
Nhiều nơi nên phải căn giờ đắn đo
   Đi ít mang tiếng ki bo
Đi nhiều vui đó, buồn lo nợ nần …
   Thôi thì…đừng có phân vân
Thiên hạ thế cả, xoay vần được sao?
                              Đinh Hải Lợi
 


Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

TIẾNG CHỔI ĐÊM



Tôi một mình dạo bước trong đêm
Tiếng chổi vang xa nhặt khoan rộn rã
Tiếng chổi đêm nghe vui tai quá
Mỗi đêm về nghe tiếng chổi ngân

Tiếng chổi ai tô đẹp sắc xuân
Thành phố quê ta thay da đổi thịt
Tiếng chổi trong đêm nhặt khoan da diết
Quyện vào đêm tha thiết quá chị ơi

Tôi với chị sống mỗi kẻ mỗi nơi
Chị và tôi mỗi nghề mỗi  nghiệp
Chưa hỏi chào nhau, chưa hề quen biết
Mà thân thương cảm mến tự bao giờ

Không có chị, đêm phố vẫn mong chờ
Tiếng chổi đêm như lời ru phố ngủ
Tình yêu chị cả cuộc đời ấp ủ
Phố đẹp văn minh trong sạch môi trường

Tôi yêu quê hương trên mọi nẻo đường
Và yêu chị người chiến binh thầm lặng.
                               Đinh Hải Lợi


THU CUỐI



        (Họa bài thu cảm LQT)
Thu này đã cuối sắp sang đông
Le lói chiều rơi chút nắng hồng
Lá trút cành trơ sầu thoảng lặng
Thuyền đi biển vắng hết trông mong
Nửa vầng trăng khuyết chờ mây biếc
Làn gió nhẹ vơi đợi sóng hồng
Thu đến thu đi băng giá tới
Hỏi người nơi đó có sầu đông…?
                     Đinh Hải Lợi



CÀ PHÊ CHIỀU



Cà phê chiều vị đắng nhấp môi
Cà phê chiều anh đến với tôi
Cà phê chiều nghe như ngược sóng
Giọt cà phê quyện lòng ai xao động

Thấm ti tách từng giọt rơi rơi
Nhấp dần ấm nóng đắng bờ môi
Nghe hờ hững xa mờ trong hương thoảng
Chiều ớn lạnh mặt trời xiên một khoảng

Cà phê chiều đắng chát vị tình xưa
Mối duyên đầu dày ắp những khúc mưa
Cơn gió nhẹ chiều hôm nghe buốt giá
Lắng trong chiều vĩnh biệt khúc tình xưa.
                            Đinh Hải Lợi

Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2013

BÃO LẠI VÀO MIỀN TRUNG



Nghe tin bão tới
Bão Hải Yến cực kỳ dữ dội
Bão hung thần trút vội Líp Pin
Sẽ hướng Tây Bắc vào biển Đông
Thẳng miền Trung đất Việt
Cấp mười bốn, mười lăm
Gió giật tăng lên cấp  mười bảy
Ôi lại bão!
 Nghe thông báo
Bàng hoàng hết thảy
Đất miền Trung lại chịu bão ư ?
Đôi gánh miền quê
Gánh dông và gồng bão
Qua một thời không sợ
Bom cày, đạn xáo…
Mà nay lo bão lo mưa
Ôi nghẹn ngào trong câu ví đò đưa
Tiếng khóc trẻ thơ
Tiếng khục khặc người già đêm trăn trở
Tội bao trẻ đến trường cơ nhỡ
Trôi sách rồi, lại sắm lại mua…
Dựng lại ngôi nhà
Giây phút sống trong mơ
Niềm vui hững hờ
Chưa bao giờ trọn vẹn…
Đêm trăn trở lo mưa vùi , bão đến
Đã bao lần lúa ngập, màu trôi
Thương quá miền Trung ơi
Tội những con người
Gồng mình trong mưa bão…
Hãy cố lên mảnh đất quê ta!
Giữ vững niềm tin chẳng nhạt nhòa
Đã có Bác Hồ và Bác Giáp
Cùng toàn dân góp sức muôn nhà.
                    Đinh Hải Lợi


Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

CỨU TRỢ MIỀN TRUNG



   Ai về khúc ruột miền Trung
Mang tình ân nghĩa nặng lòng quê tôi
   Nơi đây tội lắm người ơi
Nước ra đau ốm, đọa đời cheo neo
   May nhờ cả nước thương yêu
Kịp thời viện trợ giải nghèo cứu dân
   Sẻ chia mái ấm tình thân
Đường xa chẳng quản ân cần sớm khuya
   Miền Trung khốn khó muôn bề
Nắng, mưa, bão lụt đổ về nơi đây
   Đầu tắt mặt tối cấy cày
Vẫn hoàn đói khó, vẫn đầy lao đao
   Họa thiên người biết tính sao?..
Đành nhờ cứu trợ của bao cộng đồng
   Khó khăn mới biết đục trong
Hiểu người lúc khó, qua sông nhớ đò
   Cảm ơn bè bạn giúp cho
Giúp đỡ tiền của ấm no cõi lòng
   Nghĩa nhân gợn đục khơi trong
Cảm ơn các bạn hết lòng thương yêu
   Miền Trung xin cảm ơn nhiều…
                Đinh Hải Lợi



LỜI RU CỦA MẸ



Mẹ ơi ! cả cuộc đời lận đận
Lời ru xưa còn nghẹn vành nôi
Bao lâu rồi vẫn nghe tiếng à ơi
Lời ru mẹ thấu lòng từng ngọn cỏ

Cây mía cong , chặng đường dài bỏ ngỏ
Sinh con ra trong nỗi mất chồng
Lời ru xưa: “ mẹ đi chợ đường trong
Mẹ mua cây mía vừa cong vừa dài”

Lại ru : “mẹ đi chợ đường ngoài
Mẹ mua cây mía vừa dài vừa cong”
Mía ru cong nhưng lòng mẹ thẳng
Con không ăn nhưng thấm vị ngọt ngào

Lời mẹ ru như ướp nụ hoa đào
Như vầng trăng ấm bước vào giấc mơ
Tình mẹ yêu thương vô bến vô bờ
Lời ru của mẹ theo con một đời

Của tiền tiêu xài sẽ hết mẹ ơi
Lời ru của mẹ suốt đời bên con.
                                 Đinh Hải Lợi



GỬI ANH NƠI TRƯỜNG SƠN



         (Kính tặng các liệt sĩ Trường Sơn)
Hỡi anh nơi Trường Sơn an nghỉ
Xung quanh anh bao người đồng chí
Vì đất nước này muôn thủa màu xanh
Ghi khắc ân tình xin gửi tới anh
Nơi những  vì sao vẫn hàng đêm lấp lánh
Tôi hiểu rằng không có gì so sánh
Sự hy sinh dũng cảm kiên cường
Đồng đội anh vẫn thầm lặng nhớ thương
Người chiến sĩ người anh hùng vĩ đại
Đất nước này ghi công ơn mãi mãi
Tên tuổi anh khắc trong triệu  tim đau
Nén hương lòng rực đỏ mãi đời sau.
                               Đinh Hải Lợi


Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

Huỳnh Xuân Sơn Với Cảm Nhận Bài Thơ Mùa Hoa Dẻ Của Tác Giả Đinh Hải Lợi

Buổi sáng tôi mở cánh cửa ban công đón gió trời! Nhìn xuống con đường trước nhà thấy ông thầy giáo già hàng xóm đang nâng niu bó hoa hồng nét mặt tươi rói chờ vợ ra mở cửa.Tôi sợ làm phiền giây phút hạnh phúc của họ nên quay vô nhà.Một vòng tay xiết chặt và trước mặt tôi cũng là một bó hoa….loài hoa mà tôi yêu thích.Mở đầu một ngày hạnh phúc với tôi là thế. Sau những bộn bề của cuộc sống giờ đây tôi chỉ còn niềm vui là đọc thơ và nghiền nghẫm chúng. Mở trang Thơ ra.Tôi tìm tới chị Đinh Hải Lợi với bài thơMùa Hoa Dẻ đã làm tôi rất xúc động về tình cảm anh chị giành cho nhau, lồng trong hương hoa Dẻ giản dị ấy.Chị đã viết bài thơ bằng tất cả tình cảm giành cho: người yêu, người chồng, và người cha của các con chị...Với suy nghĩ này tôi bắt đầu đồng hành với bài thơ
Một dòng tình cảm sâu lắng được chị bắt đầu bằng việc về lại quê anh.Chị đã viết:
Mùa hoa dẻ nồng nàn khắp chốn
Trên đường về quê nội nhà anh
Qua con đò uốn khúc đồi xanh
Hương ngào ngạt cuộn lan trong gió
Chị viết về quê chồng với tất cả tình yêu mến, thân thương. Thể hiện qua nhịp thơ nhẹ nhàng,cho ta cảm nhận ngay cái hương hoa bình dị tỏa trên đường quê… Quê Nội của anh chị thơ mộng đẹp lắm, có :”con đò uốn khúc đồi xanh” và quan trọng là nó có hương hoa Dẻ “Cuộn lan trong gió”..Với tình yêu, tình chồng vợ, bên nhau trên con đường này suốt mấy chục năm thì hiển nhiên mỗi lần qua là mỗi lần chị lại ngược dòng về với ngày đó…Ngày mà: “Anh hái tặng em” một chùm hoa dẻ… chị đón nhận nâng niu “ấp ủ cả đêm”. Chùm hoa ấy khiến trái tim chị “xôn xao hạnh phúc”
Nhớ mãi anh ơi ngày nào đó
Thủa yêu đầu anh hái tặng em
Em mang về ấp ủ cả đêm
Hương ướp vào tim xôn xao hạnh phúc
Tình yêu thời trẻ của chị bắt đầu như thế. Chị đã hạnh phúc tới mức ví Trái tim chị “xôn xao” ấy là bởi Hương hoa đã “Ướp vào tim”…chị yêu anh, yêu hoa và tình yêu này được chị mô tả: “Hoa trong em”. Còn “em trong tim anh”… Tình yêu của anh chị đẹp và đơn giản như vậy, cứ êm đềm trôi qua đến nỗi chị cứ nghĩ mình đang “sống trong mơ”..thời gian đã làm hai mái đầu xanh giờ chỉ còn lại chút “nhung huyền” xen lẫn “màu mây”.Hưong hoa Dẻ vẫn bên anh mỗi khi về quê Nội…
Em sống trong mơ một tình yêu đích thực
Hoa trong em và em trong tim anh…
Đã qua rồi hai mái đầu xanh
Hoa dẻ năm nào vương lòng em mãi
Đẹp khúc tình ta đơm hoa kết trái
Mỗi lần về qua xứ sở thần tiên
Con đường xưa sỏi đỏ thân quen
Rừng hoa dẻ lả lướt đùa phấp phới
Tình yêu và hạnh phúc trong chị tới đây có lẽ là lúc đẹp nhất, ngọt ngào nhất .Chị như muốn la to lên cho cả thế giới biết những hương vị  yêu thương mà chị đang được hưởng. Chị vui nên chị nhìn chỗ nào cũng đẹp cũng thơ mộng, đặc biệt trên con đường kỷ niệm có hoa Dẻ này chị gọi nó là: “xứ sở thần tiên”…bông hoa Dẻ giờ đây với chị nó còn biết “đùa” nữa đấy.
Những cành hoa xưa giơ tay anh với
Hái tặng em cánh hoa dẻ hương rừng
Em giơ tay đón nhận ngập ngừng
Niềm xúc động dâng trào hạnh phúc…
Mấy chục năm đầu ấp tay gối bên nhau, không biết bao lần anh dừng lại bên đường hái chùm hoa thân thương tặng chị.Lần nào chị cũng đón nhận nó với trái tim loạn nhịp, với đôi tay ngập ngừng, và lòng xúc động trào dâng…Như lần đầu anh trao tặng
Vậy  mà hôm nay đây vẫn trên con đường này,vẫn là mùi hương  ngào ngạt nồng nàn, tỏa ra từ những bông hoa năm cánh thon dài mềm mại ấy, mà sao chị không còn háo hức đón nhận nữa. Nhịp thơ trùng hẳn xuống bởi “Giờ không còn anh” ….Chị về “Lẻ bóng chẳng ai đưa” và hoa thì:” Hương vẫn tỏa hoa nở xòe năm cánh”…Cả khổ thơ như trùng xuống, tôi có cảm giác hụt hẫng chơi vơi và lòng buồn rười rượi. Nỗi buồn này trong chị không thơ văn nào có thể tả hết. Tôi chỉ có thể cảm nhận thấy trong thơ chị ở đoạn này nó hụt hẫng, chới với….
Giờ không anh, em như mơ như thực
Trên con đường hoa dẻ năm xưa
Mùa hoa về lẻ bóng chẳng ai đưa
Hương vẫn tỏa hoa nở xòe năm cánh
Hoa hao gầy xanh xao mỏng mảnh
Em thả hồn vào những cánh hoa xưa…

Hai câu kêt đã nói lên tất cả tâm trạng chị khi về ngang chốn này… Câu thơ bất tử “Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ” nó đã ở đây bên chị lúc này…Khi mà hoa bây giờ chị thấy nó “Hao gầy xanh xao mỏng mảnh”…Chị đang tả hoa?... hay chị đang tả chính mình?
Câu kết này cũng sẽ là mở đầu một chuyến ngược dòng về với hồi ức….Chị sẽ không “Thả hồn vào những cánh hoa xưa…” một lần. Mà sẽ là rất nhiều lần nữa.Dấu ba chấm đã nói thay chị điều này
Một bài thơ tình, nhẹ nhàng được một người phụ nữ trên sáu mươi tuổi viết ra theo thể thơ tự do, bằng tất cả tình yêu thương từ trong sâu thẳm trái tim,dành cho người chồng mà chị yêu thương.
Bài thơ cũng diễn tả được tâm trạng của chị lúc tâm hồn lâng lâng hạnh phúc, lúc bồi hồi nhớ thương.Thành công nhất là chị đã gửi được trọn vẹn tình cảm sâu nặng của mình, dành cho người chồng mà chị hết lòng yêu thương.Anh đã “rong chơi cuối trời” năm năm.Thời gian chưa đủ để một người phụ nữ đa cảm như chị có thể nguôi ngoai nỗi đau này.
Như chị nói nhân ngày giỗ năm năm của anh.Chị viết để tặng anh.Tôi tin …bạn tin và chị chắc chắn tin rằng anh sẽ mỉm cười nơi chín suối…

Cám ơn tác giả Đinh Hải Lợi với bài thơMùa Hoa Dẻ…đã cho tôi có cảm xúc viết lên bài cảm nhận này…Tuy nhiên với tuổi đời và vốn sống của mình còn hạn chế…Có thể tôi chưa cảm nhận hết trọn vẹn tâm tư tình cảm của tác giả…Xin chị hãy coi đây là tình cảm của riêng cá nhân tôi dành cho một bài thơ mà tôi rất yêu thích…Bởi tôi nhận thấy bài thơ này được viết ra từ nhịp đập thổn thức của một trái tim  cô đơn khắc khoải và hoài niệm..
Đây là bài thơ ấy:Mùa Hoa Dẻ
Mùa hoa dẻ nồng nàn khắp chốn
Trên đường về quê nội nhà anh
Qua con đò uốn khúc đồi xanh
Hương ngào ngạt cuộn lan trong gió
Nhớ mãi anh ơi ngày nào đó
Thủa yêu đầu anh hái tặng em
Em mang về ấp ủ cả đêm
Hương ướp vào tim xôn xao hạnh phúc
Em sống trong mơ một tình yêu đích thực
Hoa trong em và em trong tim anh…
Đã qua rồi hai mái đầu xanh
Hoa dẻ năm nào vương lòng em mãi
Đẹp khúc tình ta đơm hoa kết trái
Mỗi lần về qua xứ sở thần tiên
Con đường xưa sỏi đỏ thân quen
Rừng hoa dẻ lả lướt đùa phấp phới
Những cành hoa xưa giơ tay anh với
Hái tặng em cánh hoa dẻ hương rừng
Em giơ tay đón nhận ngập ngừng
Niềm xúc động dâng trào hạnh phúc…
Giờ không anh, em như mơ như thực
Trên con đường hoa dẻ năm xưa
Mùa hoa về lẻ bóng chẳng ai đưa
Hương vẫn tỏa hoa nở xòe năm cánh
Hoa hao gầy xanh xao mỏng mảnh
Em thả hồn vào những cánh hoa xưa…
Đinh Hải Lợi

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

CHÚC MỪNG



Nhân ngày 20/10 ngày phụ nữ việt nam
xin gửi tới các chị , các bạn, các em ,
 các cháu lời chú sức khỏe, vui vẻ, hạnh
 phúc vá luôn tươi thắm như những
 đóa hoa tươi. Thân ái - ĐHL


Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

ĐÓN CHỜ TIỄN ĐẠI TƯỚNG VỀ QUÊ



Đưa Bác xuống  sân bay Đồng Hới
Cả miền trung chờ đợi
Sáu mươi cây số biển người
Như lớp lớp triều dâng
Được tận mắt tôn thờ đại tướng
Những tiếng hô vang
Quặn lòng xúc động
“Đại tướng, đại tướng”
Ảnh giơ cao…
Đoàn linh xa nhích đi
Trong tiếng thét gào
Trong biển người bất tận
Những ánh mắt khắc khoải
Lệ tràn mi
Nhoài vào đường
Gọi với theo…
xe từ từ lăn đi
Bỏ lại nước mắt buồn thương…

Đất Vũng chùa, Đảo Yến
Biển người biển nước mênh mông
Đón người về như vị ngọt dòng sông
Hòa vào lòng đất mẹ.
Tiếng nhạc trầm buồn
Da diết bi ai “ hồn tử sĩ”
Hồi chuông vang
Cầu nguyện tiễn đưa người…
Tám mươi năm hoạt động
Vị danh tướng rạng ngời
Ngàn năm sau vẫn vang huyền thoại
Người anh hùng thời đại của lòng dân.
                      Đinh Hải Lợi


 

Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2013

CẢ NƯỚC TIỄN ĐẠI TƯỚNG



    













Bác đi rồi con chưa hết ngỡ ngàng
Cả đất trời Việt Nam xao xuyến
Đất Việt Nam triệu bước chân rung chuyển
Chấn động lòng cả thế giới năm châu

Bác về quê bác có mất đâu
Bác vẫn sống trong mái làng đất việt
Bác mãi mãi là người con thân thiết
Rặng dừa xanh, bến nước, hàng tre

Thêm một lần bác Giáp về quê
Nhưng lần này sẽ là mãi mãi
Đất miền trung oằn mình nếm trải
Chở che linh hồn vĩ đại yêu thương

Nước Nam này đâu cũng quê hương
Đâu cũng muốn ấm bàn chân bác
Hồn bác tỏa khắp Việt Nam bát ngát
Tài và Tâm thơm nức hương trời

Muôn triệu trái tim chờ, dõi tiễn người
Đâu cũng biển người không tính xuể
Khóc, gọi, tiễn bác rời xa trần thế
Vĩnh biệt rồi đau thương quá bác ơi

Võ Nguyên Giáp hồn tỏa sáng muôn nơi
Dân Việt Nam khắc tâm người mãi mãi.
                                 Đinh Hải Lợi

Thứ Ba, 8 tháng 10, 2013

VĨNH BIỆT ĐẠI TƯỚNG



Xúc động bồi hồi cầm bút làm thơ
Lòng cháu trào dâng niềm thương nhớ
Tháng mười về bác ơi bác ở !
Phố Hoàng Diệu nức nở tiễn bác đi
Bác nằm đó bác chẳng nói chi
Cả Hà Thành vây quanh nhà Bác
Bác Giáp ơi! bác là vì sao sáng
Sống cuộc đời ngay thẳng chẳng vàng son
Vị tướng tài vì nước vì non
Là tư lệnh của muôn vàn tư lệnh
Là anh hùng của mọi anh hùng
Hai cuộc chiến tranh Pháp, Mỹ lẫy lừng
Bốn bể năm châu rền danh tướng Giáp
Tâm, tài, tỏa như hương sen bát ngát
Công ơn người đất nước mãi khắc ghi
Nén hương lòng khóc tiễn biệt Người đi.
                                         ĐHL

Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

MÙA HOA DẺ

Mùa hoa dẻ nồng nàn khắp chốn
Trên đường về quê nội nhà anh
Qua con đò uốn khúc đồi xanh
Hương ngào ngạt cuộn lan trong gió

Nhớ mãi anh ơi ngày nào đó
Thủa yêu đầu anh hái tặng em
Em mang về ấp ủ cả đêm
Hương ướp vào tim xôn xao hạnh phúc

Em sống trong mơ một tình yêu đích thực
Hoa trong em và em trong tim anh…
Đã qua rồi hai mái đầu xanh
Hoa dẻ năm nào vương lòng em mãi

Đẹp khúc tình ta đơm hoa kết trái
Mỗi lần về qua  xứ sở thần tiên
Con đường xưa sỏi đỏ thân quen
Rừng hoa dẻ lả lướt đùa phấp phới

Những cành hoa xưa giơ tay anh với
Hái tặng em cánh hoa dẻ hương rừng
Em giơ tay đón nhận ngập ngừng
Niềm xúc động  dâng trào hạnh phúc…

Giờ không anh, em như mơ như thực
Trên con đường hoa dẻ năm xưa
Mùa hoa về lẻ bóng chẳng ai đưa
Hương vẫn tỏa hoa nở xòe năm cánh

Hoa hao gầy xanh xao mỏng mảnh
Em thả hồn vào những cánh hoa xưa...                     
                       Đinh Hải Lợi