Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

THIẾP MỜI


Thiếp mời trịnh trọng trao tay
Nửa mừng cho bạn, nửa gay cho mình
   Không đi mất nghĩa mất tình
Đi thì khoản ấy liệu mình phải lo
   Nào là thiếp nhỏ, thiếp to
Đến như bươm bướm, lá mùa thu bay
   Một năm biết mấy nhiêu ngày
Có ngày tới mấy phong bì trao tay
   Chạy xô.. đã thấm mệt nhoài
Nghĩa tình đâu giám nhạt phai hững hờ
   Xanh, đỏ đưa đi mấy tờ
Nhiều nơi nên phải căn giờ đắn đo
   Đi ít mang tiếng ki bo
Đi nhiều vui đó, buồn lo nợ nần …
   Thôi thì…đừng có phân vân
Thiên hạ thế cả, xoay vần được sao?
                              Đinh Hải Lợi
 


Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

TIẾNG CHỔI ĐÊM



Tôi một mình dạo bước trong đêm
Tiếng chổi vang xa nhặt khoan rộn rã
Tiếng chổi đêm nghe vui tai quá
Mỗi đêm về nghe tiếng chổi ngân

Tiếng chổi ai tô đẹp sắc xuân
Thành phố quê ta thay da đổi thịt
Tiếng chổi trong đêm nhặt khoan da diết
Quyện vào đêm tha thiết quá chị ơi

Tôi với chị sống mỗi kẻ mỗi nơi
Chị và tôi mỗi nghề mỗi  nghiệp
Chưa hỏi chào nhau, chưa hề quen biết
Mà thân thương cảm mến tự bao giờ

Không có chị, đêm phố vẫn mong chờ
Tiếng chổi đêm như lời ru phố ngủ
Tình yêu chị cả cuộc đời ấp ủ
Phố đẹp văn minh trong sạch môi trường

Tôi yêu quê hương trên mọi nẻo đường
Và yêu chị người chiến binh thầm lặng.
                               Đinh Hải Lợi


THU CUỐI



        (Họa bài thu cảm LQT)
Thu này đã cuối sắp sang đông
Le lói chiều rơi chút nắng hồng
Lá trút cành trơ sầu thoảng lặng
Thuyền đi biển vắng hết trông mong
Nửa vầng trăng khuyết chờ mây biếc
Làn gió nhẹ vơi đợi sóng hồng
Thu đến thu đi băng giá tới
Hỏi người nơi đó có sầu đông…?
                     Đinh Hải Lợi



CÀ PHÊ CHIỀU



Cà phê chiều vị đắng nhấp môi
Cà phê chiều anh đến với tôi
Cà phê chiều nghe như ngược sóng
Giọt cà phê quyện lòng ai xao động

Thấm ti tách từng giọt rơi rơi
Nhấp dần ấm nóng đắng bờ môi
Nghe hờ hững xa mờ trong hương thoảng
Chiều ớn lạnh mặt trời xiên một khoảng

Cà phê chiều đắng chát vị tình xưa
Mối duyên đầu dày ắp những khúc mưa
Cơn gió nhẹ chiều hôm nghe buốt giá
Lắng trong chiều vĩnh biệt khúc tình xưa.
                            Đinh Hải Lợi

Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2013

BÃO LẠI VÀO MIỀN TRUNG



Nghe tin bão tới
Bão Hải Yến cực kỳ dữ dội
Bão hung thần trút vội Líp Pin
Sẽ hướng Tây Bắc vào biển Đông
Thẳng miền Trung đất Việt
Cấp mười bốn, mười lăm
Gió giật tăng lên cấp  mười bảy
Ôi lại bão!
 Nghe thông báo
Bàng hoàng hết thảy
Đất miền Trung lại chịu bão ư ?
Đôi gánh miền quê
Gánh dông và gồng bão
Qua một thời không sợ
Bom cày, đạn xáo…
Mà nay lo bão lo mưa
Ôi nghẹn ngào trong câu ví đò đưa
Tiếng khóc trẻ thơ
Tiếng khục khặc người già đêm trăn trở
Tội bao trẻ đến trường cơ nhỡ
Trôi sách rồi, lại sắm lại mua…
Dựng lại ngôi nhà
Giây phút sống trong mơ
Niềm vui hững hờ
Chưa bao giờ trọn vẹn…
Đêm trăn trở lo mưa vùi , bão đến
Đã bao lần lúa ngập, màu trôi
Thương quá miền Trung ơi
Tội những con người
Gồng mình trong mưa bão…
Hãy cố lên mảnh đất quê ta!
Giữ vững niềm tin chẳng nhạt nhòa
Đã có Bác Hồ và Bác Giáp
Cùng toàn dân góp sức muôn nhà.
                    Đinh Hải Lợi


Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

CỨU TRỢ MIỀN TRUNG



   Ai về khúc ruột miền Trung
Mang tình ân nghĩa nặng lòng quê tôi
   Nơi đây tội lắm người ơi
Nước ra đau ốm, đọa đời cheo neo
   May nhờ cả nước thương yêu
Kịp thời viện trợ giải nghèo cứu dân
   Sẻ chia mái ấm tình thân
Đường xa chẳng quản ân cần sớm khuya
   Miền Trung khốn khó muôn bề
Nắng, mưa, bão lụt đổ về nơi đây
   Đầu tắt mặt tối cấy cày
Vẫn hoàn đói khó, vẫn đầy lao đao
   Họa thiên người biết tính sao?..
Đành nhờ cứu trợ của bao cộng đồng
   Khó khăn mới biết đục trong
Hiểu người lúc khó, qua sông nhớ đò
   Cảm ơn bè bạn giúp cho
Giúp đỡ tiền của ấm no cõi lòng
   Nghĩa nhân gợn đục khơi trong
Cảm ơn các bạn hết lòng thương yêu
   Miền Trung xin cảm ơn nhiều…
                Đinh Hải Lợi



LỜI RU CỦA MẸ



Mẹ ơi ! cả cuộc đời lận đận
Lời ru xưa còn nghẹn vành nôi
Bao lâu rồi vẫn nghe tiếng à ơi
Lời ru mẹ thấu lòng từng ngọn cỏ

Cây mía cong , chặng đường dài bỏ ngỏ
Sinh con ra trong nỗi mất chồng
Lời ru xưa: “ mẹ đi chợ đường trong
Mẹ mua cây mía vừa cong vừa dài”

Lại ru : “mẹ đi chợ đường ngoài
Mẹ mua cây mía vừa dài vừa cong”
Mía ru cong nhưng lòng mẹ thẳng
Con không ăn nhưng thấm vị ngọt ngào

Lời mẹ ru như ướp nụ hoa đào
Như vầng trăng ấm bước vào giấc mơ
Tình mẹ yêu thương vô bến vô bờ
Lời ru của mẹ theo con một đời

Của tiền tiêu xài sẽ hết mẹ ơi
Lời ru của mẹ suốt đời bên con.
                                 Đinh Hải Lợi



GỬI ANH NƠI TRƯỜNG SƠN



         (Kính tặng các liệt sĩ Trường Sơn)
Hỡi anh nơi Trường Sơn an nghỉ
Xung quanh anh bao người đồng chí
Vì đất nước này muôn thủa màu xanh
Ghi khắc ân tình xin gửi tới anh
Nơi những  vì sao vẫn hàng đêm lấp lánh
Tôi hiểu rằng không có gì so sánh
Sự hy sinh dũng cảm kiên cường
Đồng đội anh vẫn thầm lặng nhớ thương
Người chiến sĩ người anh hùng vĩ đại
Đất nước này ghi công ơn mãi mãi
Tên tuổi anh khắc trong triệu  tim đau
Nén hương lòng rực đỏ mãi đời sau.
                               Đinh Hải Lợi