Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

BÀI THƠ THẦY THUỐC




  (Kính tặng lương y Phạm Ngọc Châu)

       Bài thơ anh gửi tặng tôi
Là thiên nhiên đẹp, núi đồi, quê hương
   Vần thơ mộc mạc thân thương
Là cây, là lá ven đường quê ta
  Là bài ca mọi cỏ hoa
Những bài thuốc quý thiết tha cho đời
  Thơ anh đến với mọi người
Chữa lành bách bệnh cho đời niềm vui
  Mênh mang sâu lắng ngọt bùi
Đọc xong theo đúng, bệnh thời khỏi ngay
  Thơ anh mang đọc hàng ngày
Phòng khi đau ốm chữa ngay tại nhà
  Thuốc anh chẳng phải đâu xa
Gần gủi cuộc sống đó mà người ơi
  Cảm ơn anh viết tặng đời
Tặng vần thuốc quý, tặng người ốm đau
  Thơ anh vọng mãi ngàn sau
Tình anh hương ấm quện màu cỏ hoa./.
                                      Đinh Hải Lợi

CÀ PHÊ ĐÊM



        
Màn Đông phủ lạnh hạt sương sa
Cà phê giọt đắng một mình ta
Câu thơ nhàu nát trên khóe lệ
Lòng buồn chợt nhớ tới người xa.
                                 ĐHL

NHỚ VỀ BIỂN



          
Biển gọi buồm căng gió dạo chơi
Tình yêu thuyền biển chuyện muôn đời
Lao xao đợt sóng hôn bờ cát
Dào dạt con thuyền lướt mãi khơi
Tung cánh hải âu về tổ ấm
Xôn xao chài lưới rộn muôn nơi
Chiều nay tôi nhớ về nơi ấy
Bát ngát biển xanh tận cuối chân trời.
                        Đinh Hải Lợi

EM VẪN CHỌN ANH


  Bỗng một ngày anh bỏ ra đi
Trận cuồng phong tan nát người ở lại
Rồi anh đi chẳng bao giờ gặp lại
Con tim buồn khắc khoải thương đau

Hai chúng mình đã thuộc về nhau
Mất đi một là mất đi tất cả
Niềm yêu vợi nỗi buồn chiếc lá
Xa thật rồi... xa mãi sao anh?

Trên mái đầu tóc chẳng còn xanh
Lòng mang nặng một trời nhung nhớ
Tháng ngày dài con tim như vụn vỡ
Khắc khoải chìm trong nước mắt buồn thương

Bàn chân nào bước dưới đêm sương
Mà lạnh ngắt như đêm trường băng giá
Gió đung đưa như bóng ai vật vã
Ẩn hiện về vây quanh tủi sầu thêm

Như rong rêu phủ bóng hình đêm
Trong bóng tối lạnh lùng đông bắc thổi
Ôm héo hắt cõi lòng giấc mơ đợi
Khuất mịt mù xa vợi bóng thương yêu

Đêm thức hoài ngày chân bước liêu xiêu
Bàn tay nhỏ tự nâng mình không nổi
Có kiếp sau anh ơi xin hãy đợi...
Đất đổi, sao giời em vẫn chọn anh!
                                        ĐHL

Thứ Sáu, 4 tháng 12, 2015

QUÊ HƯƠNG VÀ DÒNG SÔNG



   Câu hò điệu ví ngọt ngào
Sông Lam quê mẹ dạt giào tháng năm
   Trời Đông giá lạnh buốt căm
Sông ấm phủ trắng màn giăng mây trời
   Tháng tám cuộn đỏ dâng đời
Phù sa đắp bãi dâng bồi lên cao
   Lúa ngô xanh ngát xôn xao
Đất trời xứ Nghệ lạc vào giấc mơ
   Quê hương, bến nước, tuổi thơ
Đò ngang đi học qua bờ Thanh Tiên
   Vẳng nghe tiếng sáo dịu êm
Câu hò sóng nước đêm đêm vọng về
   Người đi khắc nhớ câu thề
Dòng sông hò hẹn, con đê quê nhà
   Tình quê nồng ấm chan hòa
Đất nghèo cố học tỏa xa phương trời
   Quê hương đất mẹ tuyệt vời
Mênh mang sóng nước rạng ngời miền quê.
                                     Đinh Hải Lợi