Thứ Năm, 31 tháng 3, 2022

VẪN TƯƠI

           (Tự chúc)

 

Thấm thoắt bảy mươi đẹp tuổi già

Nhờ ơn tiên tổ vẫn tươi hoa

Chu du vãn cảnh giao lưu hội

Đến bạn làm thơ thưởng vị trà

Một thuở xe thồ từng nếm trải

Bao niên thương mại đã ngân xa

Hoàn thành việc nước về hưu ổn

Văn thể, bóng chuyền rộn tiếng ca.

                               Đinh Hải Lợi

MỪNG TUỔI BẠN

 Bảy mươi còn trẻ đã đâu già

So với cụ Bành vẫn kém xa

Nét bút câu vần vui xướng họa

Cuộc đời mấy nhịp thảnh thơi trà

Gương soi con cháu bằng nhân đức

Danh rạng gia đường bởi chiến pha

Khang thái ung dung an lạc phú

Thang trời vượt tước khải hoàn ca.

                                       ĐHL

TÌM LẠI GIẤC MƠ

 Lối cũ ta về vắng bóng nhau
Chênh chao man mác một niềm đau

Chiều nay trở về nơi biển lặng
Vạt nắng rơi nghiêng cũng nhạt màu

Lâu đài bên biển đâu dễ quên
Mà sao chẳng thể gọi thành tên
Đã bao năm tháng còn vương vấn
Tìm dấu ta xây giữa cát mềm

Cảnh cũ đây rồi chốn cố hương
Biển đêm mờ ảo nhuộm hơi sương
Chiều xa se sắt Lan Châu tím
Bình Minh nhớ mãi một con đường

Vắt dòng hoang sóng trong nỗi nhớ
Ta cất đâu một nửa dại khờ
Giấc mơ vồng tan cùng sóng biển
Để bây giờ hoang hoải nửa bơ vơ..!
                         Đinh Hải Lợi

 

XUÂN QUÊ HƯƠNG

 Xuân về trải sắc muôn phương

Thoảng thơm ngõ nhỏ con đường ngát hoa

Vườn xanh ướp hạt sương sa

Đồng quê dệt nắng chan hòa yêu thương

 

Mùa Xuân về với quê hương

Xóm xưa nay họa phố phường vui tươi

Ngày Xuân bừng ấm đất trời

Lời ca Đảng Bác rạng ngời khắc ghi

 

Đẩy lùi dịch bệnh covi

Niềm tin tất thắng bước đi vững vàng

Xuân về đất nước sang trang

Tình quê lắng ngọt dòng Lam vỗ về..!

                      Đinh Hải Lợi

Thứ Năm, 9 tháng 12, 2021

TẤM ÁO MÙA ĐÔNG

 Mùa Đông về nhớ tấm áo ngày xưa

Mẹ kết tình thêm nhiều màu tươi mới

Ngày tháng qua đi mùa đông lại tới

Mẹ ngồi gỡ áo chắp thêm màu

 

Con có thấy mình cao lớn nào đâu

Chỉ sợi len mẹ mỗi năm dài thêm một ít

Như cộng hưởng thời gian dài tắp tít

Tấm áo ngày xưa thêm nặng thêm dày

 

Bao nhiêu năm mối nối vuốt tay gầy

Đôi que đan bóng mòn vân tay mẹ

Chiếc áo len từ thời nhỏ bé

Mười mấy năm qua con mặc vẫn vừa

 

Mùa Đông không lỗi hẹn bao giờ

Có áo mẹ đan chở che mùa băng giá

Mẹ truyền cho con trời xanh yên ả

Gom giọt nắng hồng sưởi ấm giấc mơ con.

 

 

BIỂN KHÁT

 Sóng vô tình làm ướt lưng em

Chạm vào nhau khát mặn mòi dâng hiến

Cổ tích xưa xây lâu đài bên biển

Để bây giờ buốt lng nhói chiu thu..!

                        Đinh Hải Lợi

NỘI TÔI

 Một đời tần tảo nắng mưa

Nội như cánh vạc sớm trưa âm thầm

Quần nâu bạc phếch lưng thâm

Cõng trời phiêu bạt xa gần xây cơ

 

Con hi sinh sớm chẳng nương nhờ

Quạnh cô nốt lặng, bạc phờ từng đêm..

Tình làng nghĩa xóm ấm êm

Thương người khốn khó rước thêm việc mình

 

Đường cày nhát cuốc phiêu minh

Ra đường lắm kẻ ân tình quý thương

Mỗi mai áo thấm đẫm sương

Trâu về lạc lối còn cương tắc, rì*

 

Tiếng nghèo nhưng chẳng thiếu chi

Mớ khoai, củ sắn mang đi giúp người

Chiêm mùa mưa nắng mặc trời

Mồ hôi theo sũng cuộc đời nội tôi

 

Con thương nội quá nội ơi

Nước mắt nội cạn.. gồng đời nỗi đau

Không người nối dõi về sau

Nội làm, làm miết để mau qua ngày.

 

Tình nội thấm ngát vườn cây

Núi rừng, bờ ruộng, trời mây động tình

Nối dòng phận gái gia đình

Thương cha, thương nội, nỗi mình mãi sau.

* Tắc, rì: chỉ trâu cày qua trái, phai